Zany

Zany

5 thg 12, 2011

Tạm biệt nỗi ác mộng IELTS!


Anh hết nhắn yahoo, rồi điện thoại, và nhắn tin, dặn ngủ sớm. Mình nhanh nhảu phấn khởi gật đầu dạ vâng đồng ý, nhưng cứ ngồi đây, ngắm nhìn cái bảng điểm xinh điệp mới rước về chiều nay mà lòng dạ khấp khởi đầu óc thì vẫn bay bay chưa đáp cánh đc xuống giường để ngủ nghê. Vậy là cũng xong rồi, những ngày chiến đấu vs Ielts. Kết quả thực k thể mĩ mãn hơn khi nó đi trật hết tất cả những suy nghĩ tính toán dự đoán. 

Câu chuyện trường kì kháng chiến vs Ielts thì thật là dài. Giờ ngồi nhìn lại đống tài liệu sách vở cũng ra đc vài kỉ niệm vui hết cả vẻ với nó. Tháng 9 lao đầu vào học Ielts, mục tiêu tháng 12 thi, coi như tòm tèm 3 tháng cho cái mốc 6.0. Chưa biết ietls là gì ra cái gì khi mới chỉ tốn 3 tháng cho cái khóa học Pre-Ielts vớ vẩn đăng kí từ đầu hè lên chỉ đập bàn chơi game nói nhảm. Đã thế cũng k yên, mẹ lệnh vẫn phải lên tr học, tránh bị fail môn nào =(( Nói thế mình vẫn nghỉ đều các môn, thi giữa kì mới lạch cách chạy lên ngồi thi :| Thế là cứ song song vừa nơm nớp điểm số trên trường (fail môn nào chắc mẹ nói cho cả năm, đã thế còn lâu mới cho tiền học lại), vừa cuống cuồng cho cái kì thi Aieo. Hỏi bạn này bạn kia xin kinh nghiệm, bị hù cho là khó lắm, có đứa bạn thi 4 lần k qua nổi 5.0 :| Thế là thôi, suốt ngày ngồi run rẩy vs lôi bạn bè thân thiết ra kêu ca, than thở.

Học đc vài tuần. Xác định đc ngay ielts k phải là 1 ng bạn dễ tính chút nào. Huống gì vs 1 con học hành chưa bao giờ là sở thích cũng như sở trường. Kĩ năng nào trong ielts cũng phải học lâu dài mới thấm, k thể ngày 1 ngày 2 mà nói như gió, nghe k sót, viết giỏi và xử lí 40 câu reading trong vòng 60p. Thế là càng ngày càng lo, càng lởn vởn những kết quả tối tăm :(( Càng học lại càng thấy khó chinh phục ielts trong thời gian ngắn ngủi như vầy, càng thấy mình dốt đi mới sợ :(( 

Tin buồn hơn. Lịch nộp bằng ielts sớm hơn dự định, nên 19/11 phải khăn gói quả mướp đi thi, cho dù kiến thức học chưa xong, và bản thân k mài đc tí gram nào tự tin. Vậy là suy đi tính lại mới chỉ làm quen vs ielts đc 1 tháng rưỡi vài ngày. Câu chuyện phòng thi lại càng bi kịch hơn, bi giờ mới kể. Listening thi đầu tiên, vì quá run rẩy căng thẳng mà nghe nhầm đề 1-10 thành 1-5, thế là nghe tới câu 5 dừng, băng vẫn chạy qua câu 10. Cuối cùng miss liền 1 lúc 5 câu của section1 trong đớn đau :((. Vã mồ hôi vs Listening chưa thấm xong, Reading rung đùi múa bút vì cảm thấy đề đơn giản hơn so vs mấy cái đề Cambridge mình tập tọe làm ở nhà. Cuối cùng vào những giây phút cuối cùng của phần thi Reading, phát hiện câu 40 của mình nằm ở dòng 39 trong answersheet, thế là biết ngay đã vội vã mà nhầm dòng :(( Ngó bảng, còn 2 phút, cuống cuồng trong hoảng loạn sửa đc 3,4 câu gì đó rồi bị thu bài luôn. Sững sờ chưa kịp đau khổ, đề Writing đã đc tuồn ngay xuống, thời gian lại lọc cọc nhẫn nại đếm từng giây từng phút. K cho mình thời gian để nghĩ cái quái j đã diễn ra vs bài Reading của mình vậy, tự dằn lòng tập trung tập trung tập trung cho Writing nhưng khá thất bại. Cái đau đớn của Reading vẫn lờn vờn trong đầu, trong 1 khoảng khắc lướt qua, thấy mắt cay cay vs bao nhiêu cảm xúc đổ vỡ trong lòng. Xong writing trong cố gắng 200% sức tập trung, rời phòng thi như người mất hồn vì biết thôi xong rồi, tự mình hắt đổ bát nước cuối cùng của mình rồi. Lúc này chỉ muốn nhảy ngay xuống dưới lầu nhưng nhớ ra đang ở tầng 6 nên thôi đi bộ ra đường, lại có tham muốn nhảy cầu sông hàn T.T 40p giải lao cho thi Speaking, chả làm đc gì, cứ ngồi thừ ở băng ghế chờ và đập đầu nghĩ đến mọi cánh cửa đã đóng. Đã xác định trc, Nghe k giỏi (nghe tiếng việt vốn đã chả tốt), nói k hay (nói tiếng việt thì may ra có triển vọng hơn), chỉ mong đọc thông viết múa bút vậy mà bài đọc siêu dễ nhắm hơn 7.0 lại ngu dốt ngớ ngẩn k thể tha thứ :((, viết thì bấn loạn quá nên chả nhớ đc đã viết cái gì T.T
Tình hình thi Speaking k khá hơn vì nghĩ ánh sáng cuối đường hầm cũng đã tắt. Trong cuộc nói chuyện vs examiner chả đếm nổi mấy lần nói ngta repeat vs chả pardon me :(( vì k tập trung đc, cứ đau khổ nghĩ đến 7.0 Reading thành 0.7 :(( Lại còn bốc trúng chủ đề Environment and Nature chả đào đc cái gì để nói :-<

Những chuỗi ngày sau thi là những ngày dài tự kỉ chỉ mình ta vs nồng nàn :-< Deactivate Fb, k yahoo, k skype, k điện thoại, k tin nhắn... Đóng cửa vs thế giới và chìm đắm trong nỗi thất bại nhục nhã của bản thân. Ôi, chẳng thể nào quên đc nỗi đau Ielts mang lại trong trái tim ta :))

13 ngày sau có điểm. Ba mẹ thúc giục lên nhận giấy báo, viện hết cớ này đến cớ kia để k lên. Thế mới thấy mình gặp chuyện có xu hướng trốn tránh hơn đối mặt chả bản lĩnh tí gì luôn! :)) Trốn đc 3 ngày thì k thể trốn đc nữa, đành run rẩy lên nhận bằng. Con mèo bắt mình mở ra ngay nhưng nhất quyết k chịu vì quá sợ hãi khi đối mặt vs cái điểm số :(( Về nhà, nặng nề 2 bàn tay phải ngồi lôi cái giấy in điểm ra khỏi phong bì dán kín keo. Và k thể tin nổi, Overall 6.0!!! Ôi 6.0!!!! K thể tin nổi vào mắt mình nữa, mình phải nhìn đi nhìn lại nhìn tới nhìn lui. Ôiiii đúng là 6.0 thật rồiiiii!!!! Còn tưởng đâu 5.0 chưa tới :(( Ôi, Reading thật là đáng thất vọng =(( nếu k ngu ngốc thì mình có thể cao cao cao hơn nữa thật đáng thất vọngggg :(( nhưng bù lại Writing và Speaking chém gió tốt nên gỡ gạc đc cái overall 6.0. Ôiiii có bất ngờ nào hơn cái bất ngờ này?? Có cái chệch hướng suy nghĩ dự đoán nào lại đáng yêu như cái kết quả thi hnay??? 

Chắc là vì nhiều người lo lắng cho mình quá đấy. Mình đi thi, mà có bao nhiêu lời chúc, tin nhắn, quà tặng, cả hoa nữa... :X Hình như những tình cảm yêu thương chân thành ấm áp đã thắp sáng cái tù mù đen tối của những ngày dài đấy. 6.0 k phải là cao, nhưng vs 1 tháng rưỡi bên ielts, mình k dám đặt xa hơn. Vs cả mình cũng đã hài lòng vs 2 kĩ năng nói và viết rồi. Vượt quá tầm mong đợi =D

Nhật kí những ngày trường kì ôn và thi ielts kết thúc bằng cái entry ngắn này vậy. Thôi vậy là từ nay thổi bay những lo lắng áp lực. Nhưng mà bạn bè mình vẫn còn nhiều người đang miệt mài đánh vật vs ielts lắm. Chỉ biết chúc các bạn cố lên thôi. Ielts quả là 1 cô nàng người yêu đỏng đảnh khó chiều. Nhưng mà khi chinh phục đc rồi cảm giác rất là đê mê!!! Mình đang ngồi sung sướng tận hưởng cái cảm giác mê đắm ấy! Nếu sau này có cơ duyên cưa đổ nhau thêm lần nữa, mình nhất định phải hướng đến mục tiêu xa hơn và cao hơn. Càng khó thì lại càng thú vị, dù biết trc áp lực sẽ sẵn sàng đè cho ngộp thở! =D


Thi trượt Ielts thì khổ k nói hết rồi, nhưng thi đậu cũng mở ra những cánh cửa suy nghĩ lo lắng. Tương lai k còn mù mịt lắm nên các ấy vào blog đỡ nghe tớ than vãn kể khổ và viết entry tự kỉ tối tẩm rồi! Giờ cứ tận hưởng nốt niềm vui của hnay, sáng mai dậy lại lao vào 1 cuộc chiến đấu mới. Ai đó nói sống là chiến đấu quả k sai. Hết cuộc chiến này sẽ có cuộc chiến khác. Marc levy chả bảo hạnh phúc cũng là 1 cuộc chiến thường nhật đấy thôi?!


Và tất cả chúng ta đều là chiến sĩ trên mặt trận ấy! =D (nghe quen ko, Hồ Chí Minh đấy! =D)