Zany

Zany

7 thg 12, 2011


Nhạc Đỗ Bảo tươi mới dịu dàng êm ái lả lướt mơn trớn từng noron thần kinh làm mình đang đau ốm sụt sùi bỗng thấy dễ chịu khoan khoái thích thú đắm đuối hẳn. Mình đang sống những ngày hạnh phúc đầy tim, và suy nghĩ xem cuộc sống có bao giờ đẹp hơn thế này chăng? <3.


Những ngày này thật là thích quá. Đúng là trc đây mơ mộng yêu đương vs có bạn trai thật là 1 ước mơ đúng đắn :)) xD. Cảm giác đời màu hồng, tràn ngập những cảm xúc tốt thật là có ích! Ngoại trừ việc lâu lâu ngồi cười 1 mình thì thấy con người thật tràn đầy năng lượng, sức đề kháng cũng tăng lên mạnh mẽ, ốm đau mà chẳng vật vã tí gì, 1 ngày uống thuốc là khỏe rồi. Trc đây yêu xa thì càu nhàu ôi nhớ nhung mi thật là phiền phức, giờ thì thấy nỗi nhớ thật đáng yêu, vì nhớ là điện thoại nghe giọng đc ngay, đến trc mặt vòng tay ôm 1 cái đc ngay, ôi k có gì quí hơn là đc làm những gì mình muốn. Chẳng còn nữa những tháng ngày 2 đứa cứ thi nhau nói ôi nhớ quá, nhớ quá, mà chẳng làm đc cái gì ngoài cái việc than thở cho nhau nghe như thế!

Nhưng mà nỗi nhớ cũng thật đáng sợ. Mình rất sợ đến 1 ngày k kiểm soát đc nó. Khi mà ở bên nhau cả ngày rồi, anh vừa về đến cổng là nỗi nhớ đã mon men chạy đến. Khi mà đc anh ôm trong lòng mà vẫn thấy nhớ mong kinh khủng. Khi mà ngồi suy nghĩ đến những ngày cuối năm sắp đến, 1 năm mới về, lại phải tập quay về cuộc sống xa nhau. Thật may mắn vì k còn xa cách vời vợi như trc đây, (đáng sợ quá tôi đã sống sót qua 4 tháng như thế nào vậy??? :(( ), nhưng cũng chẳng còn đc gần nhau nhiều như thế này. 



Lo sợ những điều khá viển vông chắc k phải là 1 việc quá xa lạ trong tình yêu? Có những lúc mình tự nhủ vs cơn sợ của mình, k sao, k sao cả, cứ tận hưởng những ngày yêu thương trọn vẹn đầy đặn như thế này đã. Mình nghĩ là nó không sao thì sẽ không sao thôi. Dù sao thì cũng cứ giữ vững cái ước mơ cao xa của mình là tình yêu lúc nào cũng như lúc mới yêu thế này, để cứ vui vẻ ngồi sau xe ôm anh mà hát Lúc mới yêu thật vui biết bao nhiêu... mãi thôiiiiii <3 Dẫu vẫn biết đời chẳng như mơ, nhưng cũng chẳng ai đánh thuế ước mơ cả :X 


Mình còn non 20 ngay nữa để đắm chìm tận hưởng những giây phút đáng yêu của tình yêu, cũng chỉ còn có chừng đấy thời gian sống nhởn nhơ chậm chạp từ tốn ở Việt Nam. Có những lúc nào đấy, ngồi thừ mặt ra, mình vẫn chưa tin đc những thay đổi lớn lao lại diễn ra nhanh chóng như vậy. Cứ như mình chưa kịp tiêu hóa những thứ mới mẻ vào người. Mình chưa chuẩn bị kĩ càng tâm lí tinh thần để chào đón cuộc sống ở 1 đất nước xa lạ, những gương mặt chẳng thân thuộc. Mình chưa sẵn sàng mở mắt dậy chỉ có mỗi mình mình, và phải căng tràn nghị lực để tồn tại và sống phấn khởi nhấp nhoáng niềm vui dù chẳng còn nữa, bạn bè và những tình yêu nhỏ nhỏ của mình. Trc đây vì cái hòn đá ielts nó quá to, nên cũng chưa kịp nghĩ gì nhiều, thôi thì cứ lao vào học và kiếm bằng cái đã. Giờ thì nhấc đc hòn đá, chưa đi đc thêm bao bc chân đã thấy cánh cổng phía trc. Bước vào cảnh cổng đó, mọi thứ đâu còn như cũ nữa? Chắc là phải giã từ cái cuộc sống bay bay và lơ lửng của 1 con rệp bé nhỏ hay chui vào góc thôi, mình phải chường mặt ra thế giới đây, mình phải khẳng định vị trí của 1 con rệp. Dù nhỏ bé nhưng cũng k phải k là cái gì. Giở lại những chương cũ của blog, để thấy rằng cuộc sống của mình đã chuyển hướng thật rồi. Và hãy chờ đón những chương tiếp theo, mình đương rất nóng lòng hồi hộp xem mình sẽ viết cái gì vào những trang entry mới!!!!




Thôi thì, ngày mai có gió của ngày mai thổi, mình phải tiếp tục thưởng thức hương vị của những ngày còn lại khá tuyệt vời. Cuộc sống mến thương lại có lúc hào phóng tặng cho mình những ngày xinh đẹp thơm tho như thế này! Mình muốn cảm ơn cuộc đời tỉ tỉ lần, nhưng k biết bằng cách nào cả, nên mình nghĩ mình sẽ cố gắng luôn sống thật tốt, thật vui vẻ và hạnh phúc. Đời mà cứ nhìn quanh thấy ấm áp an lành chan hòa tình cảm thế này thì thật là 1 quà tặng vô giá. Giáng sinh cũng đang mấp mé ngoài cửa sổ rồi. Ôi, sẽ là 1 mùa Noel ngọt lành của tôi, của bạn, của tất cả chúng ta...