Zany

Zany

22 thg 12, 2011

9 ngày.


Cả đêm nằm nghe nhạc Heller (khá hay recommend với các bạn cũng yêu âm nhạc nhẹ nhàng buồn buồn như mình =) ) và đọc truyện ngắn Minh Nhật (nhân tiện quảng cáo giúp anh Nhật là sách Cafe Yêu của anh đã xuất hiện ngoài thị trường <3 PNC có chưa k biết =)) ). Ôi hình như mình sắp bắt đầu nhạt và nhảm, hnay Bino gọi là mèo nhạt. Huhu. Quay lại ý chính của bài nào. Buổi đêm yên bình và chìm đắm trong những câu chữ giai điệu, thực ra đầu vẫn đếm ngày và người vẫn xoay trong những cảm xúc của một kẻ sắp đi xa. 

Ba vẫn đi xa cùng những công chuyện, kế hoạch của ba. Mẹ vẫn ở nhà nhưng mà cũng cùng những công chuyện, kế hoạch của mẹ. Em thì ở ngay cạnh nhưng cũng có những công chuyện, kế hoạch của em. Đôi khi, gia đình vẫn vậy. Thiếu hơi ấm và nhạt nhòa những nỗi cô đơn. Không ai thực sự nói chuyện vs ai cả, nếu nói chuyện mang đúng ý nghĩa của nó. Mình không than phiền nhiều, nhưng ở những tháng ngày sắp xa nhau này, mình thấy tủi thân và chạnh lòng. Cảm giác giống con mèo ngồi chống 2 chân trên tầng nhà thứ 11 ấy. Hôm nay Bino cũng đã bảo vs mình, nếu 1 người đi xa, những ng xung quanh thường chưa nhận thấy đc nỗi niềm chia li cho đến khi tất cả những gì họ nhìn thấy chỉ còn là bóng lưng của người ấy. Vậy sao? Vì vậy mà cB hứa hẹn t2 liên lạc vs mình vẫn chẳng thấy đâu? Các bạn hứa hẹn chầu cafe vẫn còn đang mải mê vs những cuộc vui riêng của các bạn? Ba vẫn đi đến 10 ngày dù ba có thể đi ít hơn? Mẹ vẫn bận rộn vs công việc cùng sự im lặng vì giận hờn vô lí? Mình lại vẫn chỉ như những ngày bình thường, sáng chơi 1 mình, chiều đạp xe 1 mình quanh xóm, tối bật tivi coi phim bộ rồi ngủ quên lúc nào k biết? Ừ nhỉ, những việc rất bình thường trong cuộc sống mà, vậy mà khi chỉ còn 9 ngày nữa nơi này, mình lại thấy buồn rầu lạc lõng khi phải nhìn những chuyện đấy, làm những việc ấy.

Mình không đổ lỗi cho bất cứ ai cả. Mình tin lời Bino vì trc đây vài ng bạn đi du học, mình cũng có cảm giác đấy. Chỉ đến khi bạn đi rồi, mới vỡ òa cảm xúc và hụt hẫng trong lòng. 

*Tặc lưỡi*.

...

Đêm nay thích quá. Lòng nhiều tâm sự lại đc ngồi ăn ram cuốn cải ở quán vệ đường, nhìn ra ngoài trời mưa tí tách, đếm từng giọt rơi...