Những chuyện không vui vẻ xảy
ra gần đây làm tôi suy nghĩ rất nhiều về cách sống của mình. Mỗi lúc bị chuyện
không tốt hay gặp tổn thương, tôi thường ngồi một mình, yên lặng, và dành thời gian cho những câu hỏi. Tại sao việc đó lại xảy ra? Tôi có đáng bị những đau lòng đó không? Tôi đã làm gì sai? Tôi phải làm gì để mọi thứ về đúng vị trí của nó? Tôi tin là, cuộc sống này là một nơi rất công bằng, cho đi
cái gì sẽ nhận lại đc cái đấy, nên nếu như chúng ta có chuyện không hay, chắc
hẳn vì chúng ta vừa làm một cái gì đấy không đẹp. Nếu như chúng ta phải chịu
buồn thương đau khổ, chắc hẳn là vì chúng ta đã làm ai đấy cũng bị đau khổ như
vậy. Sống là 1 quá trình điều khiển và thay đổi bản thân, theo hướng tốt đẹp
hơn. Nghĩ vậy nên, tôi ít có xu hướng đòi hỏi và trách cứ người khác. Đơn giản
tôi nghĩ, mọi sự là tại thân. Nếu mà tôi tốt đẹp, cuộc sống này chẳng thể
xấu xa với tôi.
Còn nếu nó vẫn xấu xa với
tôi, chắc hẳn là vì tôi chưa đủ tốt đẹp.