Zany

Zany

22 thg 3, 2011

Ko đc ngủ




Mình thì đang cố gắng kéo mi mắt ra để học bài nhưng cơn buồn ngủ ở đâu cứ sầm sập kéo đến. Phải rồi nhỉ, cả ngày chả chợp mắt đc giây nào, tối qua thì bị cơn đau bụng hành hạ 2,3 h sáng vẫn ko ngủ đc. Bây giờ thì rất muốn xuống tắm phát cho mát xong lên giường trùm chăn ngủ quên sự đời, nhưng mà mai là thi đua vs Dz, nhất quyết ko để thua, thế nên là phải ko đc ngủ mà học, học, học. Hôm nay mình vs Dz ngồi học ở cf sách và đã đặt ra vấn đề thi đua học tập, lần thi đầu tiên là học thuộc từ vựng và mình chiến thắng suýt soát (declare ko có d nghe chưa Dz!!! Hihi), mai sẽ thi lần 2 và mình đang ngồi gà gật học nốt cái Useful Languages =.= khá khỗ. Sao đầu óc mình ko hợp vs chuyện học hành giấy tờ nhỉ =.=
Nói thế chứ lên cơn thì học giỏi lắm đấy nghe chưa con Dz, lo học đi đừng để thua 2-0 nhé b-) =))

Chiều mai là kiểm tra thi đua, mà nhìn xem lịch sáng mai mới chuẩn làm sao, 7h lên Eli dự 80 năm thành lập Đoàn (sao thấy 80 năm này làm hoài mà chưa dứt thế ko biếtttt), 8h30 phi về nhà dạy học, 10h lại phóng lên Lê Duẩn họp Liên chi, đó là chưa kể đi đặt bánh bao và xôi. Ôi giời ơi đứa nào bảo ngày 24h là đủ, chỉ cần biết sắp xếp time ra đây mà sắp xếp nhé, toàn lí thuyết hãoooo. Mình thuộc loại ham đọc sách và đọc sách nhiều, nhưng mà cũng đủ biết cách rời sách vở ra mà sống. Đời mà~

Dự định của mình là lôi lap ra viết vời lung tung 1 tí cho đỡ buồn ngủ, xong lại học tiếp. Kiểu cả ngày thấy mình toàn đi long nhong mài mông ngoài đường chả học hành đc gì nên bây giờ đặt quyết tâm học tập tí. Với cả hôm nay vào HAGL Plaza dự hội thảo du học vs Dz, thấy có lại quyết tâm vào Furama làm, HAGL 3* hay 4* nhỉ mà đã hoành tráng, chuyên nghiệp thế này, Furama chắc kiểu lăn ra mà ngất. Mình tự nhận là đứa sống khá lãng tử lông bông, thích gì làm nấy, ko thích đi đường vẽ sẵn nên từ khi ba mẹ định hướng vào Furama làm thì đã ngúng nguẩy ko ưa, trong thâm tâm chỉ mong kiếm đc cái học bổng xong đi chu du, thu lượm kinh nghiệm sống và sống 1 cách thật khác. Bây giờ thì đã sống thực tế hơn 1 chút, có 1 vài lối suy nghĩ đc sắp xếp lại. Mà hnay vào HAGL vs Dz vui quá cơ. 2 đứa đi lơ ngơ vào kí đủ các loại giấy xong đi vào phòng, nhìn các bạn trẻ và các bạn Tây chuyên nghiệp quá bị ngợp xong lại líu ríu lôi nhau đi ra, bốc thăm đc mấy quà linh tinh xong đi về =)) câu chuyện thật quá là nhảm nhít xịt bọt. Ôi xấu hổ cho con Ruốc và con Dz…
Quên kể đoạn đi về thì kéo nhau vào wc tham quan, chụp ảnh ọt linh tinh. Wc sạch lắm ko đi cũng phí đấy.

Ôi, lại 1 ngày nữa trôi qua. Mình dạo này tâm lí ko bth nhỉ. Có ai phát hiện ra ko. Rất hay bị buồn và bị tức điên. Kiểu gì ý, ko đỡ đc.
Nói chung thì mình ko biết nói gì nữa. Cuộc sống bắt đầu trở nên nhạt nhẽo và mình cần làm cái gì đó cho nó bớt nhạt. Bắt đầu 1 ý tưởng truyện ngắn mới vậy, như Nhật nói, nhưng mà sáng tạo nghệ thuật nó khổ cái là cần hứng. Mà cuộc sống bây giờ nhìn đâu cũng bị tịt hứng ý, lâu lâu để ý đc vài ng hay ho, quan sát ng ta lấy ý tưởng truyện thì bị ng ta nhìn vào kiểu bị dở người cứ đi nhìn họ. Còn 1 số ng khác thì càng nhìn càng phát mệt, thế mà cứ lượn lờ trc mắt, khá khỗ.
Thêm cả mình đang bị lủng túi nặng. Tiền cứ bay véo véo, xăng lên, ăn ngoài nhiều, mà lương thì vẫn vậy. Muốn ngửa tay xin tiền ba mẹ trợ cấp nhưng nhìn mặt mẹ là đủ chán ko buồn xin. Chả bao h xin tiền nhưng hễ có lúc xin là lại giở điệp khúc có lương thì tự nuôi thân đi nhé, rõ chán, thế mà cứ lĩnh lương là đi mua son mua áo váy cho mẹ cơ. Giờ thì đừng hòngggggg hứ hứ. Ước gì 1 ngày có thêm vài giờ, vài giờ rảnh cho mình tìm cảm hứng viết truyện, làm thơ… nói chung sáng tạo nghệ thuật, xong lĩnh nhuận bút. Haiz, đời ta lại đến lúc bán chữ nuôi thân rồi sao, thật là nhục cá nục mà :( Xong đợt trại vs Rung chuông vàng này phải lao vào làm kiếm tiền thôi. Ko muốn làm sinh viên nghèo vượt khó đâu.

Lảm nhảm thế là đủ nhỉ. Sao cái bệnh kêu ca của mình trị hoài ko dứt.
Mà nhiều khi muốn có bạn trai nhanh, để mỗi khi chán nản lại có ng để kêu, xong bạn trai sẽ an ủi kiểu 5 vs 5 là 10 xong rồi đi mua trà sữa cho uống.
Có bạn trai rồi thì sẽ bớt viết blog kêu ca, mọi ng sẽ bớt nghe Ruốc kêu ca. Những lời than thở sẽ ngắn lại, yêu đương và đời hồng hơn 1 chút, trái tim bay bay và miệng cười toe toét suốt ngày. Giờ thì chỉ toàn thấy công việc vs công việc, tìm ko ra ng để kêu và đời toàn xập xình màu gì chẳng rõ, chỉ thấy mệt và buồn ngủ z.Z