Zany

Zany

18 thg 3, 2011

Đau ốm. Khổ sở.



1p nữa qua ngày mới. A, vừa chấm câu xong thì qua luôn rồi. Ngày chưa qua đc bao giây mà đã linh cảm đc hnay chả phải ngày đẹp giời gì cả nghĩa đen lẫn bóng. Kiểu thấy mình đang bị nóng đầu, xong sờ lên trán thì mới thấy ko phải sốt mà do người bị chọc cho tức điên nên lùng bùng hực hực trong người ý. Sự vụ thế nào thì người trong cuộc hiểu, chẳng thích kể lể dông dài, đại ý thì đau ốm thôi chưa đủ khổ, nên phải có 1 người chạy ra làm cho tức điên, máu tràn lên não, ng nóng phầm phập cho dễ ngủ giữa thời tiết gió mưa điên cuồng lạnh lẽo này.

Tiếc là phản tác dụng.

Càng bực mình càng khó ngủ. Tin nhắn chúc ngủ ngoan của các tình yêu bay véo véo nhưng mà bị bệnh nhạy cảm hay suy nghĩ nên có tí chuyện là ko ngủ đc. Biết là lớn rồi thì nên vứt tính nhạy cảm nghệ sĩ ko phải lối kia vào sọt rác, bơ đi mà sống, nhưng nghĩ mà xem, người sống mà cứ trơ ra đấy, ko thèm quan tâm đến cảm nhận của ng khác thì sống để mà làm gì. Con người hơn loài vật ở chỗ có tâm tư tình cảm, ko quan tâm đến cái đó thì sống khác gì con chó con mèo, có khi còn thua. Mình thuộc loại hiếm khi quan tâm đến suy nghĩ của người khác (ai nghĩ gì mặc kệ, đó là chuyện của họ), nhưng mình rất quan tâm đến ng ta cảm nhận như thế nào, để từ đó biết cách nói năng, cư xử cho đúng mực.

Thế mới thấy lời nói có thể giết người ko dao.

Hnay có vài chuyện ko tốt. Bỏ qua việc ngủ dậy đã nói ko ra hơi, họng sưng lên tấy tấy khó chịu chết ông giời đi đc thì việc nghỉ 5t học có điểm danh ở trường, nghỉ đi tập, nghỉ đi họp trại sinh nằm nhà đắp chăn rên hừ hừ cũng đủ làm mình thấy đời quá đen. Đến tối em Mập đến thăm làm mình vui hơn chút chút, đem cả bánh bơ nóng hổi ngồi tám phét như điên, họng đau nhưng mà tỉ năm chưa gặp em nên nhiều chuyện cần chém gió quá, mặc kệ họng ta cứ nói như bắp rang. Giờ thì nó biểu tình sưng vêu lên soi gương như bị ngu ý, xấu lắm biết ko, lo xẹp đi, xấu chả ai yêu đâu. Đến tối thì như đã nói, bị chọc cho tức điên, nhưng nhắn tin vs Dz và nói điện thoại vs Nhật giờ thì cục tức đã xẹp. Nhiều khi thấy Nhật vs mình trái múi h thế mà lại hay, có khi mình lên cơn điên giữa khuya cũng có người mà kêu ca. Mình có 1 tính giống Nhật là bất cần, yêu thì yêu lắm, nâng niu trân trọng cũng lắm, nhưng có giới hạn thôi, nổi điên lên là vứt, chả cần cái gì. Người yêu vs bạn thân hay ~ ng thuộc hàng quan trọng cũng thế, 1 vừa hay phải thôi, điên lên là cho vé tàu bay ko khứ hồi ra khỏi cuộc sống ngay, ko tiếc.

Tối nay có thêm 1 tin ko biết nên vui hay nên buồn là người mình để ý đã để ý người khác. Mình biết là mình lận đận đường tình lắm, hơn 3 lần kiểu anh ấy thích mình, xong mình ko thích, đến khi mình thích thì anh đã có bạn gái (mình toàn thế), nhưng mà cũng ko nên đẩy 1 tá chuyện xui xẻo xuống đầu cùng lúc thế chứ. Haiz, Nhưng mà như thế có khi hay nhỉ, kiểu buồn lắm chuyện lắm rồi buồn thêm chuyện nữa cũng ko xi nhê gì, chứ ko thì đang vui vẻ trẻ khỏe mà chơi 1 vố đau tình cảm thì u sầu lắm lắm hihi

Thôi kệ anh vậy. Kiểu đôi ta ko có duyên mà. Em cũng mệt đủ thứ lắm rồi, lại đang bị viêm họng, chẳng còn hơi mà buồn vì anh nữa. Khi nào hết viêm họng và em hết mệt em lại nhớ tới anh mà buồn, có khi. Hihi cứ chờ xem.

Chốt lại 1 câu. Đi ngủ thôi. Sáng dạy, chiều dạy, đi tập cả ngày. Ba mẹ bắt đầu than phiền mày công lên việc xuống gì mà biến cả ngày thế có đem đc đồng tiền nào về đâu. Ơ hay Ng ta đi hoạt động xã hội, Đoàn đội (nói chuyện vần thế chứ lại) chứ có đi kiếm tiền đâu mà đòi ra tiền chứ. Mình mà kiếm tiền thì chỉ ở nhà thôi là kiếm đủ, khỏi cần vác mặt ra đường, hừm, ra đường mùa này có khi gió nó quất cho vỡ mặt.

Thôi. Ngủ.