Zany

Zany

16 thg 3, 2011

Cafe 1 mình



Ngồi một mình ở Young. Chui vào 1 góc thu lu như thói quen cũ. Trong phòng có 5 người, bàn mình 1 người, còn 2 bàn kia đều là đôi là cặp cả. Những tiếng chuyện trò, cười nói vang lên, những niềm vui, hạnh phúc rổn rẻng cùng tiếng xoay xúc xắc leng keng… bao giờ nhỉ, bao giờ mình mới ko đến Young mà ko phải chui vào 1 góc 1 mình...

Sáng nay ngủ dậy đầu nặng trình trịch. Tối qua thức khuya tìm tài liệu cho cái English Speaking Club sắp tới nên sáng nay mở mắt ra đã thấy đồng hồ chỉ 9h30. Thật là phí phạm cho 1 ngày đã trôi qua gần nửa mà chưa kịp làm đc gì. Dậy thì mới đau khổ phát hiện thêm là nhà bị cúp điện, đành lếch thếch xách lap và sách vở đi café làm việc vs học bài, xong rồi đi ăn trưa (thèm KFC quá nhưng mà dạo này bị túng thiếu do tiêu tiền nhiều) rồi 1h30 quày quả đi lên trường học. Dạo này ngày nào cũng đi tập cheer từ 5h-9h, vui thì có vui nhưng mà cảm thấy cả ngày ko làm đc việc gì nhiều, học hành cũng ko động đến sách vở. Làm sao bây giờ đây nhỉ.

Chưa kể tháng 3 đc gọi là tháng của những Deadlines thì phải. Kiểu suy nghĩ tới công việc mà muốn ngất đi ý. Thật khổ. Vân Anh bị ốm thành ra cái English Speaking Club sắp tới còn mỗi mình là năm 1, xoay xở khắp nơi. Than phiền ko phải là thói quen tốt, nhưng mà muốn kêu ca quá, kêu ca ko phải vì thấy mệt mà kêu ca cho đỡ mệt. Đấy, kiểu thế.

Mình ko phải là 1 đứa giỏi giang, nên mình luôn ý thức phải cố gắng cho bằng người ta. Mình cũng ko bao giờ muốn mình là 1 đứa giỏi hoàn hảo, gì cũng tốt, gì cũng hay, nếu mà như thế thì mình chẳng cần phải cố gắng để đạt đc cái này, cái kia nữa. Mình muốn làm việc này, việc kia, ko phải vì mình ham hố, mà mình muốn chứng tỏ cho bản thân thấy, mình có thể làm đc, như người khác vẫn đang làm. Không ai tin vào mình thì ít ra cũng vẫn có mình tin vào mình chứ. Phải dẹp bỏ ngay ý nghĩ mình kém cỏi, dẹp bỏ những suy nghĩ tự tin, bi quan nào; mình là Rusnow, mình là thành viên của bộ 3 siu nhân (gồm cả siu nhân Tink và siu nhân Minhpro), mình là Supergirl của Minh Nhật, mình là thiên thần của NA, mình là người yêu của những người yêu mình, ko có gì mà mình ko làm đc cả. Cười chê mình à, cười thế chứ cười nữa cũng thế thôi.


Không đc buồn, không đc khóc, dừng lại, hít thở sâu, mím chặt môi quyết tâm, xỏ dây giày vào, và CHẠY !



Nhớ, Áp lực tạo nên kim cương.