Zany

Zany

15 thg 11, 2011

ngày 16 rùi, thể nào blog cũng ghi ngày 15



Tuần này được gọi là tuần thử thách. Muốn ngửa cổ hỏi ông giời vì sao vừa bắt đau họng, nhức đầu, vừa ôm bụng quằn quại cùng 1 lúc ghê =D Muốn viết vài dòng kiểu than vãn kể khổ kêu ca kiểu bà già đi bán than, nhưng mà nghĩ lại, thôi thì nên có thái độ tích cực vs đời, vs niềm tin tươi sáng là đời nó sẽ có thái độ niềm nở lại vs mình. Hí hí.

Dạo này mình ghét FB rồi. Mình chỉ thấy yêu blog thôi. Sung sướng với cái ý nghĩ chỉ có 1 mình mình ở nơi này. Nằm ngửa, nằm sấp, lăn lộn, cũng chỉ mình mình. Mặc dù cái pageview vẫn tăng đều đặn ứ hiểu tại sao (vẫn có người thích đọc những dòng vô nghĩa lảm nhảm vớ va vớ vẩn của mình sao??? =D), nhưng khóa comment nên cảm giác đỡ phải biết nhiều suy nghĩ của thiên hạ, ôi mới khỏe thân làm sao! Cũng k còn nhấn accept cho phép share link lên fb nữa. Chả hiểu sao mất hứng toe nó rùi các bạn ạ =D

Thích viết blog hơn. Thích ghi lảm nhà lảm nhảm dù vô nghĩa. Như là chốn của riêng mình vậy. Thế giới bé nhỏ, yên tĩnh, k xô bồ, k chen lấn, bình yên, an nhiên, tự tại. Ôi thôi thì cuộc đời, chỉ mong đc có thế!

À, mọi ng có vẻ hơi bị quan tâm đến chuyện của mình. Cụ tỉ những bạn thân lẫn k thân, quen lẫn chưa quen (cho lắm) đều ân cần hỏi thăm thi cử của mình. Muốn nói vs các bạn k cần phải hỏi han nhiều đến thế vì mình sẽ thi chẳng ra cái màu sắc gì đâu T.T

Ờ mà dạo đây bị khó tính ghê! Ai kiểu k thân mà cứ xông vào hỏi han là cứ chuẩn bị nhẹ thì đc ăn bánh bơ đội mũ phớt nặng thì mình sẽ cho nghe vài câu đấm đá hơi bị thâm hiểm! Úi giời!

hí hí.
Mình cũng "nguy hiểm" phết đấy chứ nhỉ! =D