I keep writing this with a hope that one day I will meet you and show you how was life I have lived before you come.
Zany

28 thg 3, 2012
Random rambling
1. Buồn ngủ. Buồn ngủ. Buồn ngủ lắm rồiiiiiiiiiiii. Chuỗi liên hoàn những ngày chống tay gà gật đập mặt xuống bàn rồi lại xoa xoa cái bàn sợ nó đau rồi chống mắt lên tay lật sách lật vở điên cuồng. Ngó nghiêng cái điện thoại, mất cảm giác khuya ơi là khuya lại có 1 vài cái tin nhắn bay lạc, rồi cười khúc khích, hạnh phúc nhỏ nhoi. Singapore ngủ mất xác rồi, ai cũng chìm trong giấc mơ của họ, mình ngồi đây, la lối trong im lặng buồn ngủ quaaaa''''.
2. Mình bị bệnh. Bệnh rất nặng. Bệnh viện trả về. Bệnh án: Nhạy cảm quá mức. Tối tối cứ nằm đc 1 tí lại nghĩ ngợi lung tung, dễ chảy nước mắt kinh khủng. Xong lại xoay sang trái, dúi Husky vào lòng ôm ấp cho đỡ tủi thân. Ít ra cũng có cái để ôm vào lòng, ko thì nuốt lấy nỗi cô đơn mà đầy bụng sáng dậy khỏi phải breakfast. Nếu ai quan tâm mà hỏi này khóc lóc cái giè đấy, thì cũng thật tình mà nói chả có cái sự vụ quái gì. Mỗi con người mỗi chút vô tâm, mỗi ngày mỗi chút vô cảm từ cuộc sống, mỗi dòng chảy, mỗi bước đi, chấp chứa rất nhiều niềm, mình im lặng thế đấy, tưởng vô tư, bình thản, nhưng thực ra mình nhớ hết, dằn vặt hết, tối lại cứ nằm một mình mà nước mắt rơi. Mình không khóc khi yếu đuối, mình khóc khi mình cảm xúc.
3. Hay suy nghĩ nhưng mà cũng mau quên. Mỗi sáng dậy lại yêu đời chạy kiểu tào tháo đi học, chẳng nhớ hôm qua buồn cái gì, cứ thế mà hihi haha với cuộc đời, toét cái miệng vô duyên ra nói như bắn súng, các bạn đỡ không đc cứ gọi là ngã rạp xuống dưới chân ta. Hôm trc có một chị mới gọi lại bảo, bé Nga, sao thấy em lúc nào cũng cười nói yêu đời hí, mình gật ngay, em đang in relationship với đời mà, sao k yêu nó cho đc. Haha. Mặc dù mỗi ngày phải tính toán một đô hai đô ăn cơm uống nước, mình vẫn phân phát mười thang thuốc bổ cho người thân người quen người dưng đều đặn!
4. Có 1 câu chuyện rất cảm động. Phải kể ngay k thôi hết cảm động. Một chị cùng trường kể, hnay đi ăn cơm trưa ở canteen k thấy em, anh bán cơm hỏi, where's your friend?, chị bảo friend nào. Ổng bảo, she often goes with you, chị vẫn ngờ ngợ chưa rõ ai, ổng diễn tả thêm, she is beautiful. Đấy, cảm động chưa, làm gì có ai diễn tả mình mà đã dùng ngay từ beautiful để tả, hí hí, chưa kể, cảm động hơn là chị kia sau câu đấy đã bik ngay là mình và nói, she is busy. Đẹp đúng là tên của ta mà, dập đầu cảm ơn chị Bi đặt tên cho em.
5. Ở đây có rất nhiều mèo, 1 con biết lườm, trông mụ điêu toa dã man, một con da như phi thanh vân, đi õng ẹo lấn cả làn đường của người, 1 con gầy nhẳng, suốt ngày vục mặt ăn uống, 1 bà đại gia mỡ thì lại cứ nằm phễn ra ngủ, đầu k hề gục, thẳng như đang đón đợi lí tưởng trên cao, mà thực ra ngủ từ đời tám hoánh nào rồi. Lừa tình một tỉ. Có một con thì như con lợn, đi quanh sân tỏ vẻ bệ vệ nhưng chả ai thèm nhìn. Mèo ơi là mèo, tối mà hợp lại hát đồng ca thì mai mình lại mất ngủ mất thôi. Hát hò như cãi nhau ỏm củ tỏi, ngay dịp tôi ôn thi có khổ tôi khônggg.
6. Mình mới có 1 cuộc hẹn với 1 cái váy rất đẹp. Văn hoa là tình yêu sét đánh. Làm sao giờ, nàng quá kiêu! Thôi đc rồi, kiều nữ sẽ xử đại gia, lên kế hoạch kiếm tiền vì nàng! Mĩ nhân, hãy chờ ta qua cơn bĩ cực đến hồi thái lai, ngôn ngữ hiện đại, chờ đợi là hạnh phúc =.= Ráng chờ anh, đừng đi yêu thằng khác nha em! Trong vòng 2 tuần ta sẽ kiếm đủ tiền mua nàng. Thực ra đáng lẽ là sẽ đủ tiền rước nàng về dinh như tiếc thay, vét xu cạn ví mua son cho mẹ. Mẹ điệu lắm cơ.
7. Đc yêu thương. Cụm từ nhạy cảm, cứu vớt tâm hồn u tối. Cảm ơn dreamcatcher của cậu, đoán, chắc cậu handmade? Tối nào tớ cũng tin tớ sẽ ngủ rất ngon, vì nó. Màu đỏ. Ôi. Cả những cuốn sách còn thơm mùi giấy mới, cả cái tin nhắn nhỏ nhỏ, nhận cả rồi, rất thương quí. Inbox dài của Dz, quà của Dz bị rớt lại Đà nẵng thương yêu, thật buồn. Sw. Ôi Sw. Đặc biệt, đáng tự hào, là cậu, luôn là cậu, nghe bino nói về cậu mà cảm thấy bình an lắm. Và nhiều nữa, nhắc thêm sẽ phải nhắc hết, mà k bao giờ là đủ nên nói đến đây thôi.
8. 1 ý tưởng truyện ngắn mới xẹt sang. Thi xong viết. Mục đích: Kiếm tiền.
9. Đi ngủ thôi. Nốt 301 là xong kì rồi. Học mờ cả mắt mà vẫn như trái đu đủ.
10. Tên note đại diện cho tinh thần nghĩ gì viết nấy, k có logic reason nào ở đây. Chấm xong bấm post.
Ảnh cũng random nốt.