I keep writing this with a hope that one day I will meet you and show you how was life I have lived before you come.
Zany

13 thg 2, 2012
Những ngày tháng hai.
Một ngày bình thường như mọi ngày, mình mặc đồ xinh điệp (tạm cho là vậy) và rảo bước đến trường. Con đường đến trường vẫn xanh xanh đồng cỏ gió lùa mát rười rượi thư thái thoải mái như thế, nắng vàng vẫn rót mật ngọt lên những tán cây to rộng tỏa bóng một khoảng lớn như thế, một ngày vẫn bình thường như mọi ngày thế thôi...duy chỉ có 1 điều, hnay mình nhầm giờ học :)) =.= Nghe thật là nản chí quá, đầu lủng vá mãi từ nhỏ không lành, chẳng nhớ nỗi mấy lần nhầm bus, lạc đường, mang k đúng sách, vứt mất vở, và giờ thì nhầm giờ học T.T Hèn gì thấy tôi thật là học sinh ngoan, lên trường ăn cả đống brownie no quá nằm phè ra phơi bụng 1 hồi vẫn chả thấy ma nào lên trường cả. Đành ngóng cổ nhìn cái tivi thì phát hiện sáng nay k có lớp T.T Thế là chui vào thư viện, e hèm, hiện trong thư viện đang có 2 mống. Mừng chưa??? Hmppp 1 mống còn lại tất nhiên là librarian rồi =.=
Huhu ăn brownie nhớ Dz ghê cơ. Nhớ ngày nào 2 đứa còn nhân dịp Highland xinh nhật mà tranh thủ mua brownie ăn =p~ ngày xưa nó thật là 1 món xa xỉ đối với sinh viên nghèo vượt khó chúng ta :)) Giờ thì ở trường mình thừa mứa brownie chẳng ai ăn, mình mới bịt khẩu trang đi vào lớp trung quốc lấy thêm bánh :)) Ngoooonnnnn quá =p~~~ *xoa xoa bụng*. Nằm ễnh ra thở để tiêu hóa thì chợt nhớ đến mấy con mèo ở khu nhà mình. Con nào con nấy béo núc na núc ních. Những ngày đầu mới qua đây, sau 1 ngày dài làm việc học tập mệt mỏi trên trường lớp, mỗi lần đi về đến nhà là lại thấy cuộc sống bớt xô bồ vội vã, vì cái chân núi xanh xanh sau nhà, những con đường yên tĩnh chẳng hối hả, và cả 1 lũ mèo hay đi chậm rãi loanh quanh khoảnh sân...nhưng giờ mới phát hiện vì quá béo nên tụi nó không thể đi nhanh đc =.= cho nên cái sự chậm chạp này chắc không phải là intentionally =.=
Tối qua đọc blog cB thì muốn kiểu có chị ở đây để làm bộ mặt clown xong *shake shake* chị lắmmmm!!! Sao dù gần hay xa nhau thì kiểu chị em xinh đôi vẫn có thần giao cách cảm kiểu gì í!!! Ôi, dạo này mình cũng hay nghe Price Tag, và ngày nào mình cũng uống W.C!!! (white coffee) ở trường!!! Huhuuu nhớ chị quá í xinh đôi khác lồng kính ui =(( xem ảnh mà ước ao đc làm trò lố và pâu ảnh phi nghệ thuật vs mọi ngườiiii :(( Bino có máy rồi có khác nhỉ, fb hay blog gì cũng toàn ảnh là ảnh!!! Dz mới hú ré hí hí khi nghe mình loan tin tháng 4 về xong, muốn nguyền rủa cái trường, truy lùng hết các vé giá rẻ mix xong hết hơi thì báo tin đẩy lịch học lên, định đào tạo thành tiến sĩ giáo sư hết ààà!!! Khổ quá, có ai đi ra nước ngoài tiếp thu tinh hoa giáo dục mà lười biếng kêu ca như mình k nữa =.=
Muốn viết blog nhảm nhí kể lung tung nhưng thật khổ vì tuần sau là liên hoàn kiểm tra, k kiểm tra thì cũng deadline assignment hết cả. Mình rất mừng vì 1 term học có 3 môn, thật là đáng tổ chức tiệc liên hoan so với 7 môn ở trường Ngoại Ngữ :)), và mình rất buồn vì sách giáo khoa môn nào cũng nặng và dày :( Mình đoán là mình sẽ k bao giờ đọc nổi nên mình đã k mua :)), mà 1 triệu 1 cuốn tôi cũng k mua đâu :)), tính ra học cũng hơi chơi, k sách vở gì cả :(
Nói về chuyện học hành nghe không khí xuống thấp hẳn nên thôi đổi qua chuyện chơi vậy :)) Hqua nằm mơ đi ăn bánh tráng rải bò khô vs Bino xong lên Coop Mart chụp ảnh kiểu ng ngoài hành tinh, vui kinh khủng nên tỉnh dậy thấy phấn khởi hẳn dù biết chỉ là giấc mơ. Chiều về còn đc đi ăn kem và Clarke Quay chơi vs các bạn. Mình chỉ có k ai rủ đi chơi thôi chứ rủ phát là tếch đi liền, ham vui lắm =.= Hôm sau lại đc đi Raffle chụp ảnh nhưng hôm đó trời kiểu bệnh tật ánh nắng xanh xao nên chụp hơi chán, ở nhà make up xinh tươi xong gần đi bạn xoa thêm má hồng nhìn như Bảo Thy thật buồn rầu :( Bù lại hôm đấy đc uống Starbucks siêu ngon ngồi gẩy gẩy kem cafe mà cứ ước gì đem đc Starbucks về nhà cho cB, Dz, Bino chắc khoái lắm. Ui nhưng mà Starbucks cũng chẳng đổi đc lấy 1 lần ngồi cafe cóc luận chuyện đời (của ngkhac') vs Bino í :)), chẳng đổi đc bạc xỉu 5 nghìn đồng cô Hoa ở gần nhà mình, cả những chầu đánh bài cafe May vs cB và đồng bọn :(((((( Htrc đi dạo trên đường, thấy ai ai cũng vội vàng rảo bước cùng vs thiết bị thông minh trên tay, ngẫm lại thấy cuộc sống sao xa cách mà hời hợt nhỉ, mình chỉ mong cả ngày chiến đấu bài vở trên trường đc thong dong về nhà ngắm mèo, tắm rửa, giặt giũ, vừa nấu ăn vừa mở nhạc rộn rã cả phòng xong hát theo líu lo vs chị Thuận... thôi thì kệ cái bon chen ngoài kia...
Ngày mai là Valentine rồi. Valentine đầu tiên ở Singapore. Lần đầu tiên Val đc tặng socola đàng hoàng tử tế (bỏ qua mấy cái kẹo socola vớ vẩn của con Mập và Nhật =.=). Singapore trở nên lãng mạn hẳn vs Lễ tình nhân, chụp đc nhiều ảnh đất trời màu sắc yêu đương nhưng để máy anh rồi, có dịp sẽ up lên <3 Thực ra mình k phải là 1 đứa hào hứng vs các ngày lễ, ngoài những ngày lễ kiểu đặc biệt như Quốc Khánh, Giáng sinh... còn lại thì thấy k cần thiết lắm. Ví dụ như ngày tình yêu, nếu mà yêu nhau thì ngày nào chẳng là ngày tình yêu? Không nhất thiết cứ phải đến 14/2 mới vắt óc nghĩ ra cái tiết mục gì hay ho để làm bạn trai/bạn gái bất ngờ hạnh phúc, mới chạy đôn đáo mua socola và hoa hồng...Mình thích kiểu tặng quà và đc tặng quà vào những ngày k nhân dịp gì, mình thích tạo bất ngờ và đc tạo bất ngờ vào những lúc không ai để ý đến... Ừ, vì thế nên ngày mai cũng sẽ như những ngày bình thường thế thôi, có lẽ là sẽ thêm đc cái đi ngoài đường hít hà không khí tình yêu tràn ngập, sẽ đc ngắm nghía những cái nắm tay, những ánh mắt âu yếm, những nụ cười hạnh phúc nhiều hơn...
Tuần sau nữa là đến Party Oscar (tên thật kêu!), cố gắng học hành chăm chỉ để ăn chơi cho đỡ tức tưởi :)) K thì cứ đi chơi mà nghĩ đến bài tập, deadline đau đầu lắm. Mình lại là đứa lo xa, muốn cái gì cũng hoàn hảo cơ nên khá khỗ, poor các bạn cùng group vs mình =.= Mặc dù mình là bạn thân của thần Lười nhưng nghĩ đi nghĩ lại mình chẳng dễ dàng để qua đây học, chiến đấu vs nhị vị phụ huynh mang tư tưởng đậu đại học công lập ở VN rồi cần quái gì mà du học, chiến đấu vs Ielts trong 2 tháng :)) (nhớ lại còn sợ =.=), chiến đấu vs những nỗi lo khác (cái này k nằm trong tầm kiếm soát của bản thân nên khó nhất) nên mình lại thay vì rẽ trái (hướng exit đi về :))) thì mình đành rẽ phải (hướng library T.T), thay vì ánh mắt sáng lấp lánh nhìn về phía cuối (chỗ để ngủ) thì dừng ngay bàn đầu (chỗ ngắm teacher)...Qua đây 1 mình buồn bã cô đơn vất vả thì phải lo học, chứ chơi thì ở VN chơi sướng hơn gấp nghìn lần, kiểu rượu ngon lại có bạn hiền! Ở Sing đc 1 thời gian thấy sống có rất nhiều kiểu, sướng thì rất sướng mà khổ thì vô cùng khổ, mình k phải du học sinh nhà giàu vượt sướng, đau đầu vì ở VN tự làm ra tiền nuôi thân thì bây giờ chỉ ăn đồng tiền ba mẹ đút vào, tức là tâm trạng khi thấy tiền k bay vào ví mà chỉ bay ra thật chẳng cam tâm T.T... K biết bao giờ mới thoát kiếp ăn bám, cuộc sống mới chỉ đang trên đường lên top chứ chưa phải top nên còn phải cố gắng nhiều...