Một đêm tutorial exercises môn Principle, assignment môn Economics, topic for IKEA, làm mình ngập mặt, cặm cụi bên ánh đèn vàng và sách vở vây quanh ấm áp. Tối nay đi 1 mình đoạn đường từ trường về nhà, đứng dựa lưng đợi bus, nhìn ra những chiếc xe oto lao vụt qua trong bầu trời tối sẩm lấp loánh ánh điện cửa gương nhà cao tầng chọc trời, nghĩ về những sự yên tĩnh dịu dàng. Cảm thấy thế giới lúc này thật bình ổn và an nhiên, Sing cũng bỏ đc vẻ xô bồ vội vã ban ngày, trở về với yên lặng của đêm. Sự cô đơn thật buồn, nhưng cũng thật đẹp, mình bỗng dưng cứ đứng thế, tan hết mệt mỏi mà nghĩ về bức tranh 1 người đàn ông dựa lưng vào góc tường cuối phố, dưới ánh đèn đường vàng vọt, hút những điếu thuốc lan tỏa mong manh trong đêm...
Hôm qua nhắn bâng quơ vs bạn 1 câu trên fb, cũng lâu lắm rồi không gặp bạn. Ngày trước mình buồn thì bạn hay làm gì nhỉ?
...
Ngày xưa chưa bao giờ cô nói
vs tôi là cô buồn cả :) Tôi chỉ toàn phải đoán mò thôi. Khi nào thấy cô
buồn thì dẫn cô ăn kem, đi lòng vòng phố phường, dọc theo biển.... Cong
lưng đạp xe, lắng nghe cô huyên thuyên đủ chuyện mà chẳng chuyện nào
ăn nhập vs nhau. Đôi lúc mệt mỏi quá thì tựa hết cả cái đầu nặng trĩu
kia vào lưng tôi, hát-nói (hát như nói) dăm ba câu.... Ừ, đại loại là
thế.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Về đây vs tôi nào.*xoa đầu.xoa đầu*
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Về đây vs tôi nào.*xoa đầu.xoa đầu*
- Những dòng bạn nhắn lại.
Mình cảm thấy thế là quá đủ. Mỏi mệt, dựa vào ngôn từ nhau một chút, để tiếp thêm sức mạnh, để biết dẫu thời gian và không gian có chia cắt thế nào, thì sự thấu hiểu sẽ làm nên lớp bọc vững chắc cho yêu thương, để mãi bền lâu...
Những tình cảm trong đời này. Mình nghĩ mãi. Mình vẫn luôn là đứa cố gắng trong mọi chuyện, nhưng đôi lúc để tránh làm đau đớn bản thân, phải học đc cách buông tay nữa. Mặc dù điều này còn đau đớn hơn.