Một buổi tối như trấu cắn ẩm ương rấm rứt ko thể tả vì đang đi chơi phải hì hộc chạy về. Mang máy ảnh định đi làm album ảnh để đời (phóng cực đại iiiiiiiii’) vs em Mập và ăn bánh Donut uống cf (dù trong túi còn 20k) thì mới quày quả đc nửa đường mẹ đã điện í éo bắt về nhà dạy học. Giời ơiiii tại sao ngày nào cũng cái điệp khúc dạy học vs cả học trò chán tới tận họng, và bi giờ thì quả là họng nó đang biểu tình sưng tấy lên hạt li ti thều thào nói ko ra hơi và rất là khó chịuuuuuu!!!
Thực ra là thích cái ko khí dạy học vs ~ đứa học trò đáng yêu lẫn đáng ghét :))))))) (ghét là khi chúng mày trêu cô >:P) vs cả đang hơi u sầu vì ta sắp chia tay nhưng mà thật là ngày nào cũng dạy mấy suất ntnay` quá kinh hãi, như kiểu hành hiếp người khốn khổ (người khốn khổ ở đây là mình!!!), mà người khốn khổ đó sức khỏe ko như vâm và người khốn khổ cũng sắp thi tới nơi rồi (ngày cô giáo lên thớt thi cử cũng là ngày các trò lên đường viễn chinh!!! Cầu chúc cho cả cô lẫn trò tai qua nạn khỏi, giật đc điểm cao và thi về cười toe toét). Nghĩ đến ~ ngày ko còn đc ngồi ở đó, dạy những điều đó vs những con người đó, nghĩ cũng trống vắng hụt hẫng kiểu gì nhưng mà liếc nhìn cái lịch tick toàn dấu đỏ ngày mai ngày mốt ngày kia toàn dạy vs dạy cũng đau khổ sự đời, tức thì là mà cái họng đang biểu tình đòi đình công mà cứ phớt lờ nó gân cổ lên mà nói thì có khi thứ 3 đến thi speaking sẽ phải hoa tay múa chân ra hiệu quá thật tội nghiệp cho tuiiiiiiiiii =((
Về phần thi cử của tui, thật là muốn úp sọt lên mặt vì quá kinh tởm ko có gì để nói. Những ngày này, các bạn cùng anh 2 chị 2 em trai em gái kết nghĩa các thứ cứ nhoay nhoáy vào bắt học, nhưng mà thực sự ko học đc. Ngồi vào bàn giở môn gì ra cũng thấy chán, ko hề có lấy 1 giọt hứng thú. Tui ko thừa nhận tui lười nhưng tui nhận tui là đứa làm việc cần cảm hứng/hứng thú kinh khủng, có phải vì tui là kết quả của 3 năm học văn đày ải vs các thầy cô giáo đáng yêu hiểu tâm lí học trò biết khi nào nên im lặng để tui nằm ngủ trong giờ học vì ko có hứng không :((
Chán cái lối học vì điểm lắm rồi. writing thì toàn topic cũ xì mà lại khó hiểu rộng mênh mang thênh thang nói chung thì tui thích viết nhứt nhưng đề tài hông gợi hứng đc rì cả cho tui vs cả lớp tui học writing rất là bla bla haha hãy hỏi các bạn xinh viên 04 để bik thêm chi tiết, speaking học thầy Huy Khánh so-cool khoái dã man con ngan nhưng mà thi cử tui chưa bik sao vì số phận tui còn phụ thuộc vào con partner ngày đó của tui, Ngữ pháp thì thâu, sách dày quá đâm bổ đầu cũng đc tui nhìn quáng gà, thi đậu vào trường chắc ngữ pháp đủ xài ùi, listening kém cỏi của tui tới ngày đó phải lấy ráy tai sạch sẽ để tai thông thoáng có khi lập đc kì tích, reading thì khỏi nói, cả 1 đống phương pháp và handout sẵn sàng xung phong chữa triệu chứng mất ngủ cho người học. DLNN tui đã hi sinh anh dũng rồi, nhờ thầy Ngoãn người tình trong mộng của tui kí duyệt đề =(( huhu và qua đó biết thêm đc 1 đứa hãm mất công bấy lâu nay tui đặt lòng tin vào nó ai dè nó cũng cáo trơ nhể Dz nhể :-< May có môn tin gỡ gạc danh dự mà chắc cũng là do trúng đề dễ =))
Tui rất buồn vì thấy nhiều người vào khen tui học giỏi quá, chắc chỉ là quá khứ hào hùng thôi, bạn nào quen ở lớp đại học chắc chẳng buồn nhìn tui nửa con mắt. Điểm tui đem so thua rất nhiều người, trong đó có những người đã bôi kem chống nhục lên mặt giờ nào môn gì cũng cọp bài ng khác và những loại thủ đoạn mưu mô mọi cách để đc điểm cao, vì vậy tui tin tui viết luận hay hơn những đứa writing loại a, ngữ pháp vững hơn những đứa 10 điểm và reading nhanh hơn khối đứa hí hớn loại này loại kia. Dù sao thì cũng nên tự tin 1 chút, vì chuyện thi cử ko kinh tởm loay hoay nhấp nhổm cả giờ đầu xoay đông tây nam bắc và giở những thủ đoạn đê hèn bỉ ổi cả các thể loại đc ngta bày nhiệt tình xong câu gì mình biết thì im thin thít và lặn mất tăm nữa. Khinh!
Ôi, đang nhảy mũi, đau họng, ách xì nên chẳng nói đc nhiều, nhưng mà viết kịch liệt quá haha tính tui vốn thẳng tưng (lên đại học có đc khai sáng đầu óc nên bik bẻ cong lại chút) nên ai đọc ~ dòng trên mà thấy nhột thì là chuyện phẩm chất họ có vấn đề, ko phải chuyện của tui, vì tui ko nhằm đá đểu đả động ai, tui chỉ đang nói về cuộc sống của tui và những sự vụ bức xúc khó ưa của tui! Còn cá nhân tui thì chỉ mong học nhanh thi nhanh để đón hè, thêm đang đau đầu cái chuyện du học của tui, giá mà tui thông minh sáng láng đc như mọi người thì đường đời của tui đã đỡ vất vả và đầu tui cũng chẳng phải căng phừng phực dây suy nghĩ. Dù sao thì cũng từng nói vs Vịt ghét cái cảm giác chán nản và thất vọng bản thân, tui ra sức học hành hay làm việc cũng vì lẽ đó. Giờ, tui tự dưng muốn trở về cái thời kì tui lấy văn chương làm giấc mộng lớn của cuộc đời, cái thời kì tui cảm thấy mình học giỏi vì cao điểm nhất lớp, thời kì oanh liệt oai hùng đc ng khác coi trọng và nể phục, đc lên bục trường nhận giải thưởng này giải thưởng kia, và đc thầy cô thương quí dù tui chẳng mấy dịp gần gũi và nói chuyện mặc dù tui cũng thương quí thầy cô ko kém nhưng tính tui ít thể hiện tình cảm sâu sắc ra ngoài đc. Cái thời kì quan trọng là tui tìm đc niềm say mê trong việc học, tui học là vì tui thật sự thích học, ko vì điểm, ko vì lẽ gì khác, còn bây giờ, tui ko biết tui học để làm j, những bài giảng tẻ ngắt, nhạt nhẽo, cò quay và buồn ngủ vô cùng tận, ko đem lại cho tui 1 sự hào hứng thú vị nào. Tui bắt đầu cảm thấy mình bị tụt lại phía sau, mình ko giỏi bằng ngta và cảm thấy nản cái sự học ở đây. Bạn sẽ lắc đầu thở dài cho tui là 1 kẻ lắm điều cứ than vãn những chuyện cũ kĩ và ko biết vươn lên, ko biết vượt hoàn cảnh mà sống kiên cường, ôi, tui ko thích nghe những lời phán xét từ những ng ko hiểu chuyện tường tận, thích nói hơn thích nghe, thích góp ý hơn thấu hiểu và cứ nói lí thuyết giáo điều. Ở nhà tui có 1 kệ sách self-help books toàn kiểu sách dạy đời vui vẻ hồng hào vs thái độ sống tích cực hạnh phúc bla bla nhưng sách vở chỉ làm đúng nhiệm vụ của nó thôi, còn trang đời lại là 1 trang khác rồi. Với đây là blog của tui nên tui có bỗng dưng 1 ngày xám xịt nhào vào đây than thở kể lể thì cũng chẳng phải điều gì đáng để đem ra đánh giá.
Đấy, kiểu ho hen cảm sốt viêm họng cộng với vài chuyện như trấu cắn viết lách kêu ca 1 chút là lại đỡ. Giờ thì sẽ đi tắm và sau đó, trời ơi, HỌC BÀIIIIIIIIIIIIII!!!!!!
Ném 1 cái ảnh lũ học trò đáng yêu tuy lâu lâu hơi láo toét của tui đang cặm cụi học bài gọi là cho hứng thú với công cuộc dùi mài kinh sử!!!! :))
Nàooooo, giờ thì HỌC!!! Việc học rất gian khổ, nên không khổ đc thì phải gian thôi!!! b-) =))))))))))))))))))))