Riêng dành cho phi-đội-chuyên-đánh-bắt-trên-không-nhưng-đang bị-thất-nghiệp-do-đánh-mất-cần-câu của tôi :*
Ngày mai thôi, thời gian chỉ còn đc tính bằng giờ đếm ngược thôi, các em sẽ lên đường ra trận rồi :)) Những ngày tháng miệt mài học tập sắp đc trả phần thưởng xứng đáng rồi, phải ko em? Chị thương lắm, những trưa nắng, những tối mưa, mấy đứa vẫn lặn lội ko quản ngại đến nhà chị, cùng nhau học bài, làm bài tập, giải đề, vẫn vui vẻ và chọc chị cười đến đau cả bụng, nhưng thoáng đấy, vẫn những nét mệt mỏi, lo lắng ko giấu đc trên gương mặt.
Hôm nay là buổi cuối cùng chúng ta gặp nhau. Trưa đi họp trên trường, lòng chị nhấp nhổm, ánh mắt chị ko yên, chị chỉ muốn họp xong mau mau để về sớm, thời gian trôi vội vội để chị đc gặp lại các thiên thần đáng yêu của chị, nói vài lời dặn dò cuối cùng vs các em cũng như gửi lời chúc đến từng đứa 1 trong buổi tiệc liên hoan chia tay này. Cứ tưởng là chiều 5h gặp nhau đi ăn kem, ai ngờ 3h kém 20 Thắng đã phóng xe đến nhà, người lấm tấm ướt mưa, cười bảo chị đi nghe nội qui thi đc về sớm, nên ghé qua nhà học bài. Xong rồi thì có cả Phước và bé Bí nữa. 4 người cập rập chuẩn bị học bữa cuối thì nhà cúp điện, cô và trò đành rồng rắn nhau ra café ngồi học bài. Cả cái quán LU cf quen thuộc chị hay ngồi đều chĩa hết ánh mắt vào chúng ta, chị lùn xủn thấp bé vs cái balo to oành trên vai đi bên cạnh 3 đứa học trò mang áo trắng quần xanh to cao lớn xác mồm miệng lúc nào cũng tíu tít chẳng yên, nhắng ko chịu đc. Ngồi trong 1 góc học bài, 4 li bạc xỉu chụm lại 1 bên, vẫn những câu hỏi ko đỡ đc của Thắng làm chị muốn bực mình nhưng rồi lại bật cười vì cái vẻ ngô ngố sợ sệt của em, Phước vẫn giữ phong độ làm bài nhanh nhất và đúng nhất nên hnay làm dư thời gian ngồi chụp ảnh vs chị và chơi cái game Diamond 2 chị em đều yêu thích. Cái quán như mất đi vẻ yên ắng quen thuộc vì chị em mình, những lần chọc nhau, “đốt nhau cho cháy”, những cái cốc đầu, tát má vẫn diễn ra thường xuyên, cho đến lúc cả 3 đứa chụm vào trêu chị có anh nào ở bàn bên cứ nhìn chị chằm chằm nãy giờ thì chị quê quá đòi về. 5h ở quán yaourt muối, 9 đứa học trò tụ tập đông đủ, cùng nhau ăn uống, tám phét về kì thi ngày mai, đứa nào cũng hào hứng, vui vẻ, phấn khởi, chị cũng vậy, chị cũng sôi nổi trò chuyện vs các em, động viên tinh thần các em, nhưng biết không, lòng chị đang buồn lắm, vì chị biết, có lẽ đây là dịp cuối cùng chúng ta đc đầy đủ mà ngồi đây cùng nhau, nói chuyện vs nhau và cười giỡn vs nhau. Tạm bỏ qua những bài học, điểm ngữ pháp, lí thuyết thực hành, tạm quên đi áp lực thi cử ngày mai, câu chuyện đỗ trượt, sự thành công thất bại, ta ngồi đây, bên nhau, đùa rằng Tín và Tùng là perfect couple đi xe qua đường dắt bộ Tín dắt xe còn Tùng vẫy tay :)), rằng chuyện Phước và Thắng ko thi lê quí đôn vì sợ mặc quần kéo lên tới rún, mắt mang đít chai, mặt rỗ và ra đường đi xe đạp đội mũ bảo hiểm =)), những kỉ niệm học mắc cười đc tua lại qua lời kể của Cường, Giao và điệu cười nắc nẻ như đc mùa ko quên đc của Vi, Ánh.
Mặc dù cũng có những lần chị thật ghê gớm, mặt cau có và nhăn nhó khi các em ko thuộc bài, khó tính bắt các em chép phạt 2,3 đôi giấy và sẵn sàng gấp đôi nếu các em quên bản chép phạt ở nhà, mặc dù có đôi lần chị nạt mấy đứa cấm đùa giỡn để quay về ko khí học tập nghiêm túc và bực mình vì những điểm ngữ pháp đã dạy rồi nhưng các em vẫn làm sai, mặc dù có nhiều lần chị như 1 bà già khó tính, lạnh lùng đáng sợ và ko buồn cười lấy 1 cái trong cả tiết học; hay có khi thẳng thắn nhận xét về thái độ học tập cũng như kết quả học của mấy đứa bằng chất giọng ko có lấy 1 chút ngọt ngào, thì các em hãy cứ tin rằng, chị thương quí mấy đứa như em út trong nhà, và điều chị làm là đều mong tốt đẹp cho mấy em, có trách móc hay la mắng, cũng là để các em phát triển hơn, chẳng có gì ngoài mong ước các em thi cao điểm, đậu vào trường cấp 3 các em đăng kí.
Cảm ơn các em nhiều lắm, học trò của tôi ơi, cho phép chị đc gọi như thế, có lẽ lần cuối đc gọi như thế rồi. Những thiên thần đáng yêu đã cho tôi niềm hạnh phúc bé nhỏ nhưng tròn trịa bồi hồi xiết bao, niềm hạnh phúc ko thể diễn tả thành lời, niềm hạnh phúc đc trân trọng, đc trao gửi tin yêu và đc yêu thương. Những ánh mắt chăm chú và đầy tin cậy của các em nhìn khi chị đứng ở bảng giảng bài, những cái cúi đầu im lặng khi bị chị mắng, những câu nói hỏi thăm khi chị có vẻ mệt mỏi dù biết sẽ nhận lại 3 từ *ko có gì* của chị, những lời chào cả lí nhí cả như hét lên khi ra về, những câu Chị ơiiiii khi muốn hỏi bài, những nụ cười ngoác miệng và ngả nghiêng ko dứt đc khi chọc nhau cười, và chị cũng cười ko khép miệng đc khi thấy mấy đứa cười 1 hàng xô vào nhau mà lăn ra cười dù nhiều khi chả hiểu chuyện gì.
Chị sẽ nhớ lắm, cái cảm giác im lặng nhìn ngắm từng đứa một khi các em làm bài thi thử, thật là bình yên. Chị sẽ nhớ lắm cảm giác nói đểu có ý trách ngầm Tín khi em đc 3 con 5 liên tiếp trong 3 bài kiểm tra là nếu em Tín có thêm 1 con 5 nữa ở bài ktra thứ 4 chị sẽ miễn tiền học phí tháng này, và chỉ đợi có thể em đang cúi đầu vẻ hối lỗi liền ngẩng ngay lên hỏi, chị nói thật chứ ạ?, làm chị vừa tức vừa buồn cười, xong mím môi bảo, ừ, tín cứ cố làm thêm 1 con 5 nữa em nheeeeeeeeeeeeeee’ làm cả lớp lăn ra mà cười, Tín vẫn ngây ra ko hiểu gì. Chị sẽ nhớ Giao, cô bé chăm chỉ, nói chuyện kiểu đại ca và hay nói giọng tưng tửng, chị sẽ nhớ Ánh, lúc nào cũng đỏ mặt và hay xấu hổ nhất lớp, chị sẽ nhớ Tín, hay bị chị la nhất nhưng lúc nào cũng đi khen chị và bảo thích học chị nhất, chị nhớ Tùng, cần mẫn như 1 chú ong, nhớ Vi, to con nhất và hay kiểu nói leo giảng bài xong tự bịt mồm lại, nhớ Thắng, chuyên gia trêu chọc chị ở tất cả các mức độ và bị chị 1 bặm môi 2 chửi bới 3 dí chạy đánh bùm bụp vào người nhưng ko bao giờ chừa, nhớ cái thằng làm bài ktra hay giở tài liệu nhất, bị bắt hết tài liệu thì lấy sách ra để dưới đất giở bằng chân, cao thủ lắm. Nhớ Phước, thông minh nhất, siêng năng nhất, làm bài luôn làm chị hài lòng nhưng mỗi tội chép phạt hay trả treo vs cả hùa vs thằng giặc kia đốt chị :-w hừmmmmm…chị sẽ nhớ từng gương mặt, từng tính cách.
Chúc các em ngày mai mã đáo thành công. Vậy là vẫn hẹn thêm 1 cái hẹn sửa đề =)) nữa nhỉ. Khiếp cứ hẹn lên hẹn xuống kiểu này ko bik lúc nào mới gọi là cuộc hẹn cuối cùng =)) kiểu như chia tay mà cứ rấm rứt quyến luyến ko thể í =)) Vài dòng viết vội cho các em thế này, để thêm chút yên tâm cho ngày mai các em đi thi, để nhắn gửi thương yêu từ lòng chân thật. Thi xong chúc các em 1 mùa hè xanh tươi sôi nổi, là những tháng ngày ta thở phào nhẹ nhõm, đc cái quyền ăn chơi nghỉ ngơi thưởng thức cuộc sống, 1 cuộc sống thảnh thơi hồn nhiên yên bình lẽ ra là của các em đã bị lấy đi vì những kì thi, ~ áp lực thành công thất bại quá sớm.
Ừ, vài lời cảm ơn dông dài là thế, đến các em tôi, những thiên thần cho tôi nếm dư vị ngọt ngào của nghề dạy học, những niềm vui hân hoan mê lạc của cái tên gọi đầy trìu mến của ngta khi nhìn thấy chị em mình, ôi, cô giáo dẫn học trò đi chơi đấy à, làm chị chưa kịp sướng xong đã bặm môi trợn mắt khi Thắng chêm vào, học trò dẫn cô giáo chứ, cô giáo nhỏ bé và lùn tịt thế này mà!!! ừ, thì tức, nhưng mà cũng vui, vì đc vây quanh là các học trò to cao lớn tồng ngồng, che hết cả mình nhưng mà sợ cô giáo lắm đấy, lườm 1 cái là cúi đầu xuống ngay.
Xời. Lại tíu tít điện thoại, nãy giờ viết cái entry cũng ko xong, hết đứa này đến đứa kia nhắng, cố gắng lắm mới viết đc đến đây, mọi ng thông cảm cho cái entry dở tệ và lung tung lúc túc ý nghĩ lộn xộn chẳng liên quan gì vì nãy giờ bị làm phiền ko yênnnnnn. Thôi, tung ảnh thay cho cái entry dở.