Đáng lẽ là lên giường ngủ ngay để dưỡng sức chiến đấu với
thứ 2 đủ việc sẵn sàng đổ ập lên đầu và 1 ngày sẽ phải va chạm với nhiều thể loại
người ko ra gì, chiến đấu với 1 tuần bắn tỉa kiểm tra liên miên từ đầu tới cuối,
nhưng tự dưng trc khi đóng lap, mò qua blog cB đọc đc entry mới toanh, hoành
tráng và lắm ảnh hay ho về buổi đàn đúm đi chơi rồi lên trường ôm đàn ca hát quậy
phá, bỗng dưng cảm thấy những mệt nhọc cả ngày như tan biến hết đi đâu, lại ngồi
ôm miệng cười ko dứt trc những câu chữ kể lể lại diễn biến chơi bời của cB, rồi
âu sầu lo lắng cũng ko cánh mà bay khi đc ngồi nhìn ngắm lại những bức ảnh mọi
người yêu đương của mình cười toét hết cả răng, làm trò lố và nhí nha nhí nhảnh
cùng nhau.


Nói chung thì cái entry đã trở nên nặng nề vì mình thực
ra vẫn chưa hết stress bức xúc. 19 năm trên đời chưa bao giờ 1 lúc mà “đc” diện
kiến nhiều người nguy hiểm đến vậy. Chẳng lẽ tui cũng phải tỏ ra nguy hiểm cho
bằng chị bằng em huhu quá khổ. Thôi phải chuyển chủ đề để mua vui và xoa dịu bản
thân. Bi giờ sẽ luyên thuyên vì luyên thuyên là nghề của mình (hihi :”>), vs
cả đây là blog riêng của mình nên ko lo đang hăng say nói mà ng nghe chả còn
hăng say nghe ehe. Đầu tiên là chuyện đội đao điên lên trường cổ vũ anh Ròm
và Văn Anh thi nhau đánh cắp trái tim các em gái năm 1 :)) nhưng mình đã bỏ lỡ
màn hay nhất huhu, bù lại đc ù nhau té ra chỗ bãi cỏ đẹp nhất trường ngồi đàn
ca múa hát (nói văn vẻ chứ tối om chả thấy đc vẻ đẹp gì cả :))))))))). Mới có
phát hiện lí thú nhờ anh Tân đó là tên của mình ng gọi là bé rệp, ng gọi là bé
đỏ, và anh Tân đã bị líu lưỡi gọi là bé rỏ-đệp, tức là RÕ ĐẸP, tức là rất là rất
là đẹpppppppppppp haha cái tên ko thể hợp lí hơn >:) Câu chuyện đêm khuya tối
um lăn lên cỏ đàn ca hát múa ngoáy nhau vào nhà wc và những trận cười vang trời
đc tường thuật khá rõ nét trên blog cB nên mình cũng ko biết kể lể gì thêm, hôm
í cái gì cũng hay ho từ chuyện vịt hát chẳng bao h đúng tông nhưng luôn xung
phong hát chính cho đến chuyện cu cúp và cB giả giọng film hong kong hay anh ku
Lì bị cho vào wc nhiều nhất cho đến chuyện Bi bảo mình giới thiệu mọi ng và
mình giới thiệu đây là anh ròm, anh có 1 ng em tên là bé đỏ rất dễ thương cute,
rồi đây là ku vịt có 1 người vợ tên là bé đỏ rất cá tính đáng yêu, đây là bạn
bướm vàng bay có 1 ng bạn thân tên bé đỏ rất là tài năng hay ho :)))))))))))))
giới thiệu đến ng thứ 4 vs cấu trúc như vậy thì mình bị mời vào wc nên câu chuyện
chấm dứt ở đây =)))))))))))
Bây giờ đã sắp qua ngày thứ 2 và công việc làm mình lo
lo lắng lắng trán nhăn thêm vài nếp (bốc đấy haha) đã giảm đc 1 nửa. Đại hội diễn
ra thành công tốt đẹp (lớp mình phăn nì phết nhìn thật là iuuu hehe đoạn chị Lệ
lấm lét đi bàn thư kí hay cô nàng Vi giật bắn mình khi nghe đến tên í làm mình
ngồi bàn chủ tịch mặt đang giả vờ nghiêm trang là thế mà cũng phải phì hết cả
cười lại trở về bộ mặt nhố nhăng thường ngày :)))))). BCH mới cũng đúng như ý
muốn của mình, hi vọng vs cái BCH mới có triển vọng như thế này, năm nay lớp
mình cứ thế mà tiến tới thôi hihi =D Dù mình ko còn làm gì nữa (à quên còn cái
chức lớp phó học tậpkhá nhảm nhưng các bạn hãy quên nó nhanh đi :)))))) nhưng mà mình
sẽ đứng ngoài uốn éo nhảy nhót múa dẻo nhiệt tình để cổ vũ ủng hộ các ấyyyyyy!!!!
Heheeeee đừng sợ gì cả, con Dz mặt mày tươi lên làm bí thư chả khó gì mà vui lắm
iiii’’’ có nhiều cơ hội thể hiện bản thân nữa rất tuyệttttt =D Hiếu hay ho (tên
nó tự đặt =.=) cũng thẳng đường vào LC nheeee’’’ và hãy thể hiện hết khả năng
\:D/ \:D/ để khỏi mất công tớ giới thiệu hehe =D và là chỗ dựa vững chắc cho Dz
nhé chaizooo các ấy chúc 1 năm làm việc thành công hạnh phúc mĩ mãn tưng bừnggggggg!!!!!!!!!!!
Vậy là cuối cùng mình đã xong nhiệm vụ. Rút vào hậu trường
và đưa đc 1 BCH mới có vẻ khá ổn lên thay. Thật là ko còn trông mong gì hơn. Giờ
thì đã yên tâm 100% mà quay về vị trí của mình và tiếp tục cố gắng cho con đường
mình đã chọn. Trước mắt thì ko phải cái gì cũng tươi sáng (có khi ngược lại
huhu) nhưng mà cứ phải xinh xắn tươi tắn cười niềm nở toe toét vs đời để mà tiến
lên, nghe như kiểu sắp ra trận í nhờ văn chương của mình dạo này khổ ghê huhu
=(
*Lảm nhảm thế là đủ nhỉ.
Sao cái bệnh kêu ca của mình trị hoài ko dứt.
Mà nhiều khi muốn có bạn trai nhanh, để mỗi khi chán nản lại có ng để kêu, xong bạn trai sẽ an ủi kiểu 5 vs 5 là 10 xong rồi đi mua trà sữa cho uống.
Có bạn trai rồi thì sẽ bớt viết blog kêu ca, mọi ng sẽ bớt nghe Ruốc kêu ca. Những lời than thở sẽ ngắn lại, yêu đương và đời hồng hơn 1 chút, trái tim bay bay và miệng cười toe toét suốt ngày. Giờ thì chỉ toàn thấy công việc vs công việc, tìm ko ra ng để kêu và đời toàn xập xình màu gì chẳng rõ, chỉ thấy mệt và buồn ngủ z.Z*
Mà nhiều khi muốn có bạn trai nhanh, để mỗi khi chán nản lại có ng để kêu, xong bạn trai sẽ an ủi kiểu 5 vs 5 là 10 xong rồi đi mua trà sữa cho uống.
Có bạn trai rồi thì sẽ bớt viết blog kêu ca, mọi ng sẽ bớt nghe Ruốc kêu ca. Những lời than thở sẽ ngắn lại, yêu đương và đời hồng hơn 1 chút, trái tim bay bay và miệng cười toe toét suốt ngày. Giờ thì chỉ toàn thấy công việc vs công việc, tìm ko ra ng để kêu và đời toàn xập xình màu gì chẳng rõ, chỉ thấy mệt và buồn ngủ z.Z*
Hôm
trc ngồi giở lại entry cũ đọc lại thấy quả là buồn cười. Cái tính mò lên blog
kêu ca than thở của mình mãi mà vẫn ko khỏi hihi thôi tự an ủi vì bên ngoài ít
than thở nên lên nhật kí riêng phải làm mình làm mẩy tí chắc cũng chả sao T.T
Chỉ khổ ai lỡ đọc blog của mình chắc đc dịp ngán ngẩm cho cái con rệp chẳng có
gì hay ho còn dính biết bao tật xấu T.T (hnay mở ra pageview đã là 4040 số thật đẹppppp :X). Trc đây thì muốn có bạn trai nhanh để
có ng để mà kêu, giờ thì điều ước thành sự thật và nhanh chóng thi hành ngay lập
tức, nóng quá lạnh quá mưa nhiều quá cũng mò lên yahoo than thở vs anh, bị đứa
này đứa kia bắt nạt chèn ép cũng ngồi nhoay nhoáy lách cách kể lể, hở 1 tí là
huhu huhu, nghe cũng thấy mệt cho con rệp dở hơi, nhưng mà đc lắng nghe thật là
thích (thề luônnn =D), lại còn đc ngồi chống cằm nghe anh an ủi (đôi khi thì
cũng hơi có giống 5 vs 5 là 10 thật =D), nhưng mà ko sao, cảm giác thật là
thích, thích vô cùng. Mình cũng chỉ cần thế thôi. Những ng yêu thương, ko cần
lúc nào cũng phải giúp đỡ mình nhưng mà luôn có mặt khi cần, lắng nghe và bảo
vs mình là Mọi chuyện sẽ ổn thôi,
mình chỉ cần thế, còn chuyện của mình mình sẽ tự lo. Vì thực sự thường là chả
có ai giúp đc chúng ta ngoài bản thân chúng ta í =D
Mùa đông hình như đã đến bên ngoài song cửa sổ rồi. Lại
thèm như những mùa đông trc, rúc vào 1 góc cũ đối diện cửa gương lớn nhìn ra đường,
ủ nóng tay bởi 1 cốc chocolate nóng, và ăn khoai lang nướng với bạn, lại muốn mỗi
đêm phóng xe đi học về mà chưa chịu về ngay phải vòng qua Nguyễn Văn Linh hít lấy
hít để hương hoa sữa thơm tho nồng nàn cả một bầu trời, xong tấp đến mua túi hạt
dẻ nóng về nhà cho mẹ, rồi 2 mẹ con cùng nằm kềnh vừa ăn vừa buôn chuyện họt lớn
đến họt nhỏ. Muốn đc xúng xính áo bông như con Gấu, tất tay, tất chân, mũ len
màu đen trùm đến tai, khăn quàng cổ màu đỏ và đi dép bông spongebob. Muốn đc đi
xe ngồi sau lưng ai đấy dạo biển mùa đông xong than thở lạnh quá rồi đc cất tay
trong túi áo ng ấy. Muốn đc nhiều buổi Ladies’ night hơn nữa ở những quán café ấm
áp đèn vàng, ngắm nghía và tâm sự chia sẻ cuộc sống vs các cô gái yêu đương, cảm
thấy trời ngoài kia dù lạnh và đời nhiều khi rất phũ, nhưng ta vẫn có nhau, hãy
mạnh mẽ và mạnh mẽ hơn nữa!
Mùa Đông. Mùa Đông. Một mùa đông nữa lại sắp về với em.
Trời thu xanh xao hao gầy ấm ướt như 1 đôi mắt buồn bã sắp bỏ đi hẳn rồi. Cuộc
sống khi mùa đông về có gì khác không, vẫn là những bước chân mạnh mẽ tiến về
phía trước, những cơn cười vang trời rộng rãi hào sảng như cái tuổi 19 vốn phải
thế, những yêu thương đang nắm giữ trong tay và những niềm vui giản dị nhỏ bé
xung quanh, nhưng mùa đông về, có lẽ, mình sẽ dễ chạnh lòng và dễ buồn hơn, đi
trên phố 1 mình cũng đủ để thấy cô đơn đến thắt lòng. Những nỗi buồn rất đẹp mà
ai cũng phải trải qua, có gì đâu nhỉ. Thôi nào, hãy thở sâu nhẹ nhàng, ngồi xuống
đây, ăn 1 cái bánh cookie, uống 1 tách cacao nóng, xoa dịu 2 bàn tay, đôi mắt
sáng, nở 1 nụ cười tươi rộng, cuộc đời đó, có bao lâu, mà hững hờ?