Zany

Zany

3 thg 10, 2011

Đầu tháng 10 lắm chuyện để nói



Đáng lẽ là lên giường ngủ ngay để dưỡng sức chiến đấu với thứ 2 đủ việc sẵn sàng đổ ập lên đầu và 1 ngày sẽ phải va chạm với nhiều thể loại người ko ra gì, chiến đấu với 1 tuần bắn tỉa kiểm tra liên miên từ đầu tới cuối, nhưng tự dưng trc khi đóng lap, mò qua blog cB đọc đc entry mới toanh, hoành tráng và lắm ảnh hay ho về buổi đàn đúm đi chơi rồi lên trường ôm đàn ca hát quậy phá, bỗng dưng cảm thấy những mệt nhọc cả ngày như tan biến hết đi đâu, lại ngồi ôm miệng cười ko dứt trc những câu chữ kể lể lại diễn biến chơi bời của cB, rồi âu sầu lo lắng cũng ko cánh mà bay khi đc ngồi nhìn ngắm lại những bức ảnh mọi người yêu đương của mình cười toét hết cả răng, làm trò lố và nhí nha nhí nhảnh cùng nhau. 






Ôi, cuộc đời thật nhiễu sự và lắm chuyện biết bao, nhưng sẽ chẳng xi nhê gì cả với ta, nếu lúc nào cũng có bạn bè yêu đương ôm ấp ở bên, sẵn sàng làm lố lăng và nghịch ngợm mọi lúc mọi nơi mà ko cần bôi kem chống nhục, sẵn sàng ngồi lắng nghe mọi chuyện mà ko 1 lời phán xét, để ta yên tâm vs suy nghĩ rằng, đời có ném cái gì vào mặt ta đi nữa, thì họ cũng sẽ ở đấy, sẵn sàng dội rửa hết những vết nhơ bám trên mặt ta vì họ luôn tin tưởng ta, và stress có lẽ cũng chả là gì đáng để bận tâm lấy 1 giây vì những lần gặp mặt vui vẻ cười ko khép miệng đc, đôi khi cùng buôn sự về những em gái rẻ tiền và những con người chẳng biết sống để làm cái gì ngoài việc phá nát và bôi xấu lên bức tranh cuộc sống, rồi cùng phẩy tay bỏ qua ko thèm chấp những thể loại í và vùi miệng vào luyên thuyên tiếp những câu chuyện vui vẻ hài hước mua vui từ những điều rất chi nhỏ nhặt trên trời dưới biển, cùng chống tay mơ mộng lên kế hoạch về những ngày làm trò, cùng nhau bay lên sân khấu Got Talent đình đám của ngta để múa dẻo và mang quần kéo tới nách ko mang nịt đi dép lào nhảy múa và những trò khác hay ho vô cùng ko thể diễn tả đc độ đao điên.



Những ngày đầu tháng 10, thời tiết thì chập cheng kinh khủng chán ko buồn nói, việc thì cũng lắm cái để tối nằm trên giường lăn qua lăn lại chục lần rồi mới ngủ nổi. Nếu mà mình đc cái giỏi giang tài năng thì chắc chẳng phải suốt ngày lôi các bạn yêu đương ra than thở kể lể hay lăn ra khóc lóc đòi Dz dỗ dẫn đi Mega chơi rồi đi làm trò lố, rồi Cb nhảy vào hỏi thăm sau đó lên kế hoạch cho đội đao điên đi phá xả stress. Mình mà giỏi giang tài năng thì đỡ khổ ng thân biết bao nhiêu, mình sẽ buộc chăn ngang cổ làm siux nhân bay véo véo giải quyết mọi việc khó khăn ngon ơ và còn đi làm thiên thần hộ mệnh cho các bạn mình yêu thương. Khổ nổi mình chỉ là con rệp nhỏ bé kém cỏi chẳng có gì hay nên suốt ngày ko làm đc trò trống gì cho đời lại còn mắc bệnh hay kêu ca kể khổ. Đọc đoạn cB viết về mình bên blog mà vập ngay mặt vào gối vì quá ngạiiiiiiiiiiiiii, các bạn bè xung quanh thì kiểu như cũng nhìn mình ngưỡng mộ vì mạnh mẽ lúc nào cũng thấy trong trạng thái nhe răng cười như con điên và đi chọc ngoáy ngta để ngta cười, mẹ lúc nào cũng nghĩ mình vui vẻ chả có gì để lo nên gặp mặt mình là rủ đi chơi trong khi mình đang stress gần chết, các bạn gái thì mỉa mai đời của mình màu hồng chả có gì để buồn bã sầu bi như các bạn vẫn hay giăng hoàn cảnh lên facebook để ngta vào cmm ầm ầm thương xót. Khổ thân mình. Mình chỉ có thói quen đi tâm sự và kể lể hay nương tựa vào những ng thân thiết thôi, nên mình ghét nhất những đứa ko hiểu chuyện mà cứ thích đi soi mói phán xét ngta, cái con phao tin nhà mình giàu lắm mình đi xe oto đi học có bao giờ thấy mình khổ sở kiếm tiền đổ xăng cho cái xe máy, cái đứa ngồi nói số mình sướng quen rùi ko chịu đc khổ có bao giờ làm việc nhiều bằng mình, tại sao sướng quá hóa rồ, mồm thì vẫn ăn những đồng tiền ba mẹ đút vào mà cứ cho mình cái vị thế hơn ng khác và nghĩ ng khác sung sướng giàu có hơn mình! Cái đứa chọc ngoáy mình thi ielts mãi ko đủ điểm (trong khi tôi chưa thi lần nào) điểm phẩy trong năm hơn mình đc bao nhiêu (mặc dù điểm số cũng ko nói lên đc cái gì nhưng mà thích so đo thì mình so đo lại), cái đứa chức trên đầu mình luôn mồm bảo mình ít làm việc và ko nhiệt tình có bao giờ nhìn lại cách giao công việc đầy cảm tính và cố tình chèn ép những ng có năng lực? Em hiền nhưng đụng vào em cũng rất phiền các anh chị ạ, toàn là người trời cả tự cho mình là chúa phán gì cũng đúng và đi đâu cũng phán như đúng rồi. Sức chịu đựng của con người cũng đến 1 giới hạn nào đó thôi, mình luôn cố gắng nice với tất cả mọi người, nhưng mà bản chất mình vẫn là thẳng tính, mình ko bẻ cong để đạt đc mục đích này mục đích kia bao giờ, nên đừng để đến lúc mình ko còn “im lặng là đỉnh cao của sự khinh bỉ” mà mình nói thẳng ra thì lúc đấy đừng quay ngược lại ông ổng mồm la lên cho là mình “ăn nói ghê gớm” rồi bảo “sợ” mình nữa nhé. Các thể loại gì đâu bây giờ mới đc diện kiến thật là đáng sợ cho các chị em bạn gái. Nói chung là các bạn ko đáng để mình hao công tổn trí lắm vs cả lại còn đc vinh dự đưa vào blog (nhỡ 10 năm sau đọc lại lại nhớ về các bạn thì quả phiền!), nhưng mà viết ra lại giải tỏa đc phần nào. Đời chả biết sống đc mấy tí, tưởng dài thế nhưng lại ngắn chẳng tày gang, sao không sống cho đẹp hay tử tế 1 chút? Có khi 2012 lại chả biến hết! Không làm gì đc để dâng cho đời thì làm ơn cũng đừng có phá nát nó, không tốt đc vs nhau thì cũng đừng chơi trò bỉ ổi đâm lén sau lưng và chọc ngoáy ng khác.



Nói chung thì cái entry đã trở nên nặng nề vì mình thực ra vẫn chưa hết stress bức xúc. 19 năm trên đời chưa bao giờ 1 lúc mà “đc” diện kiến nhiều người nguy hiểm đến vậy. Chẳng lẽ tui cũng phải tỏ ra nguy hiểm cho bằng chị bằng em huhu quá khổ. Thôi phải chuyển chủ đề để mua vui và xoa dịu bản thân. Bi giờ sẽ luyên thuyên vì luyên thuyên là nghề của mình (hihi :”>), vs cả đây là blog riêng của mình nên ko lo đang hăng say nói mà ng nghe chả còn hăng say nghe ehe. Đầu tiên là chuyện đội đao điên lên trường cổ vũ anh Ròm và Văn Anh thi nhau đánh cắp trái tim các em gái năm 1 :)) nhưng mình đã bỏ lỡ màn hay nhất huhu, bù lại đc ù nhau té ra chỗ bãi cỏ đẹp nhất trường ngồi đàn ca múa hát (nói văn vẻ chứ tối om chả thấy đc vẻ đẹp gì cả :))))))))). Mới có phát hiện lí thú nhờ anh Tân đó là tên của mình ng gọi là bé rệp, ng gọi là bé đỏ, và anh Tân đã bị líu lưỡi gọi là bé rỏ-đệp, tức là RÕ ĐẸP, tức là rất là rất là đẹpppppppppppp haha cái tên ko thể hợp lí hơn >:) Câu chuyện đêm khuya tối um lăn lên cỏ đàn ca hát múa ngoáy nhau vào nhà wc và những trận cười vang trời đc tường thuật khá rõ nét trên blog cB nên mình cũng ko biết kể lể gì thêm, hôm í cái gì cũng hay ho từ chuyện vịt hát chẳng bao h đúng tông nhưng luôn xung phong hát chính cho đến chuyện cu cúp và cB giả giọng film hong kong hay anh ku Lì bị cho vào wc nhiều nhất cho đến chuyện Bi bảo mình giới thiệu mọi ng và mình giới thiệu đây là anh ròm, anh có 1 ng em tên là bé đỏ rất dễ thương cute, rồi đây là ku vịt có 1 người vợ tên là bé đỏ rất cá tính đáng yêu, đây là bạn bướm vàng bay có 1 ng bạn thân tên bé đỏ rất là tài năng hay ho :))))))))))))) giới thiệu đến ng thứ 4 vs cấu trúc như vậy thì mình bị mời vào wc nên câu chuyện chấm dứt ở đây =))))))))))) 



Bây giờ đã sắp qua ngày thứ 2 và công việc làm mình lo lo lắng lắng trán nhăn thêm vài nếp (bốc đấy haha) đã giảm đc 1 nửa. Đại hội diễn ra thành công tốt đẹp (lớp mình phăn nì phết nhìn thật là iuuu hehe đoạn chị Lệ lấm lét đi bàn thư kí hay cô nàng Vi giật bắn mình khi nghe đến tên í làm mình ngồi bàn chủ tịch mặt đang giả vờ nghiêm trang là thế mà cũng phải phì hết cả cười lại trở về bộ mặt nhố nhăng thường ngày :)))))). BCH mới cũng đúng như ý muốn của mình, hi vọng vs cái BCH mới có triển vọng như thế này, năm nay lớp mình cứ thế mà tiến tới thôi hihi =D Dù mình ko còn làm gì nữa (à quên còn cái chức lớp phó học tậpkhá nhảm nhưng các bạn hãy quên nó nhanh đi :)))))) nhưng mà mình sẽ đứng ngoài uốn éo nhảy nhót múa dẻo nhiệt tình để cổ vũ ủng hộ các ấyyyyyy!!!! Heheeeee đừng sợ gì cả, con Dz mặt mày tươi lên làm bí thư chả khó gì mà vui lắm iiii’’’ có nhiều cơ hội thể hiện bản thân nữa rất tuyệttttt =D Hiếu hay ho (tên nó tự đặt =.=) cũng thẳng đường vào LC nheeee’’’ và hãy thể hiện hết khả năng \:D/ \:D/ để khỏi mất công tớ giới thiệu hehe =D và là chỗ dựa vững chắc cho Dz nhé chaizooo các ấy chúc 1 năm làm việc thành công hạnh phúc mĩ mãn tưng bừnggggggg!!!!!!!!!!!
Vậy là cuối cùng mình đã xong nhiệm vụ. Rút vào hậu trường và đưa đc 1 BCH mới có vẻ khá ổn lên thay. Thật là ko còn trông mong gì hơn. Giờ thì đã yên tâm 100% mà quay về vị trí của mình và tiếp tục cố gắng cho con đường mình đã chọn. Trước mắt thì ko phải cái gì cũng tươi sáng (có khi ngược lại huhu) nhưng mà cứ phải xinh xắn tươi tắn cười niềm nở toe toét vs đời để mà tiến lên, nghe như kiểu sắp ra trận í nhờ văn chương của mình dạo này khổ ghê huhu =(


*Lảm nhảm thế là đủ nhỉ. Sao cái bệnh kêu ca của mình trị hoài ko dứt.
Mà nhiều khi muốn có bạn trai nhanh, để mỗi khi chán nản lại có ng để kêu, xong bạn trai sẽ an ủi kiểu 5 vs 5 là 10 xong rồi đi mua trà sữa cho uống.
Có bạn trai rồi thì sẽ bớt viết blog kêu ca, mọi ng sẽ bớt nghe Ruốc kêu ca. Những lời than thở sẽ ngắn lại, yêu đương và đời hồng hơn 1 chút, trái tim bay bay và miệng cười toe toét suốt ngày. Giờ thì chỉ toàn thấy công việc vs công việc, tìm ko ra ng để kêu và đời toàn xập xình màu gì chẳng rõ, chỉ thấy mệt và buồn ngủ z.Z*

Hôm trc ngồi giở lại entry cũ đọc lại thấy quả là buồn cười. Cái tính mò lên blog kêu ca than thở của mình mãi mà vẫn ko khỏi hihi thôi tự an ủi vì bên ngoài ít than thở nên lên nhật kí riêng phải làm mình làm mẩy tí chắc cũng chả sao T.T Chỉ khổ ai lỡ đọc blog của mình chắc đc dịp ngán ngẩm cho cái con rệp chẳng có gì hay ho còn dính biết bao tật xấu T.T (hnay mở ra pageview đã là 4040 số thật đẹppppp :X). Trc đây thì muốn có bạn trai nhanh để có ng để mà kêu, giờ thì điều ước thành sự thật và nhanh chóng thi hành ngay lập tức, nóng quá lạnh quá mưa nhiều quá cũng mò lên yahoo than thở vs anh, bị đứa này đứa kia bắt nạt chèn ép cũng ngồi nhoay nhoáy lách cách kể lể, hở 1 tí là huhu huhu, nghe cũng thấy mệt cho con rệp dở hơi, nhưng mà đc lắng nghe thật là thích (thề luônnn =D), lại còn đc ngồi chống cằm nghe anh an ủi (đôi khi thì cũng hơi có giống 5 vs 5 là 10 thật =D), nhưng mà ko sao, cảm giác thật là thích, thích vô cùng. Mình cũng chỉ cần thế thôi. Những ng yêu thương, ko cần lúc nào cũng phải giúp đỡ mình nhưng mà luôn có mặt khi cần, lắng nghe và bảo vs mình là Mọi chuyện sẽ ổn thôi, mình chỉ cần thế, còn chuyện của mình mình sẽ tự lo. Vì thực sự thường là chả có ai giúp đc chúng ta ngoài bản thân chúng ta í =D


Mùa đông hình như đã đến bên ngoài song cửa sổ rồi. Lại thèm như những mùa đông trc, rúc vào 1 góc cũ đối diện cửa gương lớn nhìn ra đường, ủ nóng tay bởi 1 cốc chocolate nóng, và ăn khoai lang nướng với bạn, lại muốn mỗi đêm phóng xe đi học về mà chưa chịu về ngay phải vòng qua Nguyễn Văn Linh hít lấy hít để hương hoa sữa thơm tho nồng nàn cả một bầu trời, xong tấp đến mua túi hạt dẻ nóng về nhà cho mẹ, rồi 2 mẹ con cùng nằm kềnh vừa ăn vừa buôn chuyện họt lớn đến họt nhỏ. Muốn đc xúng xính áo bông như con Gấu, tất tay, tất chân, mũ len màu đen trùm đến tai, khăn quàng cổ màu đỏ và đi dép bông spongebob. Muốn đc đi xe ngồi sau lưng ai đấy dạo biển mùa đông xong than thở lạnh quá rồi đc cất tay trong túi áo ng ấy. Muốn đc nhiều buổi Ladies’ night hơn nữa ở những quán café ấm áp đèn vàng, ngắm nghía và tâm sự chia sẻ cuộc sống vs các cô gái yêu đương, cảm thấy trời ngoài kia dù lạnh và đời nhiều khi rất phũ, nhưng ta vẫn có nhau, hãy mạnh mẽ và mạnh mẽ hơn nữa!


Mùa Đông. Mùa Đông. Một mùa đông nữa lại sắp về với em. Trời thu xanh xao hao gầy ấm ướt như 1 đôi mắt buồn bã sắp bỏ đi hẳn rồi. Cuộc sống khi mùa đông về có gì khác không, vẫn là những bước chân mạnh mẽ tiến về phía trước, những cơn cười vang trời rộng rãi hào sảng như cái tuổi 19 vốn phải thế, những yêu thương đang nắm giữ trong tay và những niềm vui giản dị nhỏ bé xung quanh, nhưng mùa đông về, có lẽ, mình sẽ dễ chạnh lòng và dễ buồn hơn, đi trên phố 1 mình cũng đủ để thấy cô đơn đến thắt lòng. Những nỗi buồn rất đẹp mà ai cũng phải trải qua, có gì đâu nhỉ. Thôi nào, hãy thở sâu nhẹ nhàng, ngồi xuống đây, ăn 1 cái bánh cookie, uống 1 tách cacao nóng, xoa dịu 2 bàn tay, đôi mắt sáng, nở 1 nụ cười tươi rộng, cuộc đời đó, có bao lâu, mà hững hờ?