Zany

Zany

22 thg 3, 2013

Ngày 22, những chuyện những người mình không vui


Tôi cảm thấy nỗi chán nản xâm chiếm ngày càng nhiều khi thế giới này ngta càng ngày càng nói quá nhiều về tiền bạc. Chẳng ai phủ định giá trị của đồng tiền cả nhưng sống mà chỉ nghĩ đến tiền thì thật là khuyết tật về tâm hồn. Tôi cũng vậy, mỗi ngày trôi qua tôi đều chỉ biết cố gắng học, học để có 1 tấm bằng trông đc 1 chút, để tôi có thể kiếm việc làm, tự làm ra đc những đồng tiền chân chính bằng chính năng lực của mình, giúp đỡ gia đình. Nhưng tôi chẳng bao giờ nghĩ về tiền nhiều, không so sánh và cũng không tham lam. Cuộc sống còn nhiều thứ đẹp đẽ, và tôi yêu nhiều lắm không thôi, nên tôi tạm không nghĩ đến những thứ làm tôi chán nản để giữ tình yêu của mình, màu sắc, đẹp xinh...

Tính tôi khép kín từ nhỏ đến giờ và chưa bao giờ ham nổi tiếng, toàn tai bay vạ gió ở đâu rơi vào người mà "nổi". Tôi ghét những người thực dụng và từ khi qua Sin tôi chuyển nhà 2 lần là vì thế, và giờ thì tôi ở một mình. Ba mẹ tôi dạy chọn bạn mà chơi, tôi cũng không muốn phải đối mặt vs những người tôi đã không thích. Tôi không khéo léo đc nên yêu ai ghét ai cũng khó mà giấu. Mà yêu thì tôi giấu giỏi hơn là ghét.

Tôi không muốn nói chuyện vs bạn nhiều là có lí do. Tôi không cần những người bạn khi nào cần mới tìm đến tôi, khi bạn gặp khó khăn và cần lời khuyên, khi bạn buồn và cần người lắng nghe, khi tôi có thể benefit ít hay nhiều cho bạn thì bạn lại gọi tôi. Tôi không giỏi nhìn người lắm đâu, thứ nhất là chắc không phải tuyp' người sắc sảo, thứ hai tính tình hay trên mây gió ít khi để ý, thứ ba những kịch sĩ trong cuộc sống ngày càng giỏi tay nghề chuyên môn; nhưng mà tôi là một đứa nhạy cảm. Nhiều khi tôi cũng ghét cái sự nhạy cảm của tôi, để tôi cảm nhận đc quá nhiều thứ không nên cảm nhận, để tự làm khổ mình.

Đôi khi tôi cũng thở dài khi nghĩ về bạn bè mình. Cuộc sống buộc họ phải lớn lên, và sự khắc nghiệt của cuộc sống làm họ thay đổi. Bạn biết không, những khó khăn trong đời này nó sinh ra chỉ để thử bản lĩnh của mình thôi, đừng thay đổi nhân cách quá dễ dàng như vậy... Mặc dù cũng không ít lần chứng kiến những ng xấu, những kẻ lươn lẹo, thủ đoạn có đc những vị trí tốt, tôi vẫn tự dặn bản thân, mỗi thứ đều có một giá trị. Có lửa mới thử đc vàng. Tôi không bao giờ chê trách bạn, tôi chỉ đứng đó quan sát bạn thôi. Không ai có thể lựa chọn cuộc sống cho mình nhưng mỗi người đều có thể lựa chọn cách sống của mình. Đó là cách bạn đã chọn. Tôi cũng không phải là một đứa thích cho ý kiến, lời khuyên, nào dám! Tôi chỉ là một đứa thích quan sát, tôi muốn nhìn muôn màu muôn vẻ con người này, cuộc sống này, bằng sự im lặng chiêm nghiệm của mình. Nếu có ai đó tin tôi, tôi sẽ giãi bày cho bạn nghe, tôi sẽ bắt đầu rằng ơi à bạn ơi, cuộc sống rất đẹp, rất kì diệu, nhưng cũng cần thật nhiều dũng cảm và bản lĩnh để sống trong thế giới này...

Vậy đấy. Tối nay lại có chút suy nghĩ nên vào viết. Hôm nay tôi hơi buồn, vì chuyện viết ở trên, mai tôi sẽ cố vui lại. Tôi ở một mình mà, nếu k biết cách xốc mình lên thì khổ lắm! Mà tôi mới vừa đọc đc 1 bài trên cung hoàng đạo viết về cung xử nữ, tôi cảm thấy như viết riêng cho tôi vậy! Gửi một lời cảm ơn đển bạn viết bài này! Hôm nay tôi không vui, học về thì úp mặt vào gối, ngủ đến 11 giờ tối mới tự đi nấu spaghetti ăn, khi tôi buồn tôi lại phải càng ăn ngon mới vui đc. Và đọc đc bài này, cảm thấy đúng và còn hay nữa, văn chương của các bạn viết thật là tốt, bạn làm cuối ngày của tôi tươi sáng hơn một chút! Cảm ơn bạn!


"Là một Xử Nữ, bạn có quyền tự hào về sự hiểu biết, thông minh, tinh tế trong giao tiếp, ứng xử hàng ngày...


Là một Xử Nữ, bạn có quền ngồi ung dung trong lúc đám bạn nhốn nháo phích nước thùng mỳ mỗi dịp cuối tháng khi "điện chưa về làng"...


Là một Xử Nữ, bạn có quyền hãnh diện khi những ý tưởng, kế hoạch của bạn luôn được đánh giá cao, là người đầu tiên bạn bè nghĩ tới mỗi khi cần tâm sự hay gặp một vấn đề khó giải quyết....


Nhưng...


Luôn tồn tại ít nhất hai mặt trong một vấn đề, có phải sẽ có trái, có trắng thì có đen, có sai thì sẽ có đúng.


Bạn cẩn thận. Tính cách này bắt nguồn từ xu hướng hoàn hảo hóa mọi thứ của bạn. Bạn luôn muốn mọi thứ ở mình, từ suy nghĩ, cách diễn đạt, biểu cảm, trình bày cho tới triển khai... đều ở trạng thái tốt nhất. Nhưng chính vì quá cẩn thận mà nhiều khi bạn đánh mất những cơ hội chỉ đến một lần trong đời. Ngược lại với cẩn thận là liều, là mạo hiểm. Có những lúc người ta cần liều, cần mạo hiểm thì bạn lại bỏ qua chỉ bởi nó thiếu-sự-an-toàn. Và bạn mất đi những thứ tưởng như thuộc về mình...


Bạn sợ đau, sợ tổn thương, sợ vấp ngã, bạn sợ người ta thấy được và phơi bày sự yếu đuối bên trong con người bạn, bạn luôn tỏ ra thờ ơ, lãnh đạm với mọi người xung quanh, nhưng bản thân bạn lại muốn được quan tâm hơn bất cứ ai... Luôn có sự đối lập rất rõ rệt bên trong con người bạn, những lời nói, hành động thường đi ngược với suy nghĩ... Bạn có thể đang rất thích một ai đó nhưng cách thể hiện ra lại luôn là thái độ khô khan, lạnh lùng... còn hơn cả với những người bạn bình thường, chỉ bởi bạn thiếu tự tin trong giao tiếp, sợ bị từ chối, mất đi hình ảnh cao ngạo trong mắt người khác, mà với người có lòng tự trọng cao ngút như bạn, đó là điều bạn không cho phép...


Thuộc tuýp người sống nội tâm, tình cảm, bạn hợp với những nơi yên bình, những bản nhạc sâu lắng, da diết, những giá trị truyền thống... hơn những gì phá cách và tân thời. Trong tình yêu cũng vậy, bạn thích kiểu mưa dầm thấm lâu chứ chẳng phải những cuộc tình chóng vánh, chớp nhoáng hay sến súa, đẫm nước mắt như phim Hàn. Bạn dành rất nhiều thời gian để kiểm định tình cảm của đối phương và cả chính mình, trong mắt người khác, bạn lạnh lùng, khó gần, thậm chí là kiêu, chảnh... nhưng mấy ai biết được rằng, bạn không phải người hay thay đổi, nhất là trong chuyện tình cảm, bởi tổn thương nhận lại lúc chia tay tỉ lệ thuận với yêu thương trao đi khi nồng nàn, vậy nên thứ bạn cần là một mối quan hệ nghiêm túc.


Tình yêu của Xử Nữ giống như việc người ta thưởng thức một ly Cafe. Đắng ban đầu mà ngọt dần về sau. Mọi thứ đều được tưởng thưởng xứng đáng với những gì mà người ta đã bỏ ra. Không dễ để có được tình yêu của một Xử Nữ, nhưng nếu đã có được thì hãy nên trân trọng mà giữ gìn. Tình yêu đó có thể không nhiều những quà, những hoa, cũng chẳng nhiều những câu nói ngọt ngào, tình tứ... nhưng không thiếu đi sự bất ngờ, giống như cảm giác lật mở từng trang trong cuốn tiểu thuyết, bạn sẽ phải tự đặt cho mình câu hỏi: "Đằng sau chàng trai (cô gái) này còn bao nhiêu điều mà mình chưa biết?"


Yêu một Xử Nữ, đừng dùng mắt mà hãy dùng tâm hồn để cảm nhận. Nói về họ, không phải sự ồn ào, không phải màu sắc, cũng chẳng phải điệu đà, phô trương hay lòe loẹt... mà là sâu sắc và tinh tế. Họ đủ hài hước, hóm hỉnh để cuộc nói chuyện thêm rôm rả, hòa đồng, họ cũng đủ sắc sảo để nhận ra ai lợi dụng, ai chân thành. Cũng đừng tìm cách lừa dối Xử Nữ, họ không hay hỏi bạn "Anh (Em) đi đâu, gặp ai, làm gì,,," nhưng bằng một cách nào đó, có thể là quan sát, cũng có thể là xâu chuỗi dữ liệu mà họ biết được người đối diện thật lòng hay đang nói dối.


"Em hiện tại có vui không?"


"Cả vui lẫn buồn..."


"Nếu cho em hai từ để nói về bản thân, em sẽ chọn từ gì?"


"Có vui, có buồn, có nụ cười, có nước mắt, nhưng nếu chỉ hai từ có lẽ em sẽ chọn... Cô Độc"


"Tại sao?"


"Khi người ta đau khổ, có tâm sự, nỗi buồn... người ta đến tìm em. Khi người ta cần một người có thể tin tưởng, giữ bí mật và cho lời khuyên, người đầu tiên họ nghĩ đến cũng là em. Nhưng khi có chuyện em lại chẳng biết tìm ai... Dù em đã cố gắng kết giao, cởi mở hơn rất nhiều... nhưng có những chuyện chỉ có thể giữ trong lòng mà chẳng thể nói ra..."


Đó là câu trả lời khi tôi hỏi một cô bạn Virgo - một cô gái xinh đẹp, thông minh, sắc sảo và luôn có hàng tá những anh chàng vệ tinh xung quanh... Cảm giác cô đơn nhất không phải khi không có người bên cạnh, mà là người ngay cạnh cũng chẳng thể nói ra..."


 Hôm trc chat vs cB, cB bảo, just live beautifully as the way you are...Tôi hay nghĩ về câu nói đó của chị! Tôi cũng hay cố gắng để sống tốt, nhưng cách tốt nhất chắc chỉ có thể là, luôn là chính mình. Luôn là chính mình, một điều tưởng dễ mà lại trở nên quá khó khăn trong cuộc sống khi mà cả nghìn người xung quanh luôn cố gắng biến bạn giống như họ...


Tôi đang nghe bản nhạc này và nhớ Nhật nhiều. Ngày xưa cậu và tôi cùng nhau đánh 2 bản này, 2 đứa ngồi vào cây đàn piano...Ôi, bao nhiêu kỉ niệm. Ngày xưa ơi...tôi gọi tên bạn!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét