Zany

Zany

30 thg 4, 2011

Strangers



The truth is, I like to take photos of strangers so much. Although I'm just an amateur photographer but strangers always bring me an endless inspiration somehow. I love strangers who I may just see once in my lifetime, I love watching them for no reason, I love the feeling when I go out alone and taking pictures of strangers, sometimes I talk with them, and even share with them some of my secrets I tell nobody. Does it seem ridiculous that many strangers become a part of my life in that way? Haha.

So yeah, this is one of photos of strangers taken by me, at my favorite coffee shop.

He was alone, just like me. Oh, the picture said it all.


Well, I think I will nerver forget the peaceful feeling when I saw him sitting alone in the corner, I will never forget the moment when I pointed my camera at him, he suddenly looked at me, and just smiled...

29 thg 4, 2011

LOVE


I dont believe in YOU, why must I struggle so hard?

Haha.

16 thg 4, 2011

Entry mua vui



1 buổi tối thứ 7 ko ra ngoài đường lượn lờ chơi bời dù có vài lời rủ rê hihi Cả ngày nay hơi bị lao lực, giờ chỉ thấy thích nằm ngả ngớn ở nhà, nghe mấy bản Guitar hay nổi da gà trên Youtube, xong rồi bị nhớ ra lời hứa viết blog hnay nên lồm cồm ngồi dậy gõ lạch cạch. Hôm nay rất là vui vì đọc trên Facebook bạn Vịt viết cho mình là hối mình mau mau có entry mới rồi còn bảo chờ entry của mình như chờ tác giả viết Conan!!! Mình là 1 fan chính hiệu của Conan nên mình xem như sự chờ đợi của bạn Vịt dành cho Conan cũng giống như mình vậy, thấp thỏm đếm từng ngày từng giờ, nghe phong thanh có tập mới là chạy ào ra tiệm sách :”> Ý mình là bạn Vịt rất là đam mê mình đấy mà phải ko Vịttttttttttt giời ơiiiiiiiii gật nhanh ừ nhanh cho tớ phổng mũi hihiiiii

Dạo này bị nhiều bạn làm cho bất ngờ, vì ~ comment của các bạn trên FB cho blog mình. Dù đần độn vẫn ko hiểu vì sao ~ entry mang tính cá nhân và chỉ độc viết về cuộc sống xung quanh của 1 con Rệp bé tí, mà mọi người vẫn ưa thích và quan tâm vào đọc, lại còn đưa mình lên tận mây xanh vs ~ lời khen ngợi và còn hối thúc khi mình lười viết lách. Mình ước gì có thể đáp lại tình cảm của các bạn bằng ~ entry mang tính chất cao siêu thông minh đủ tầm để bàn về ~ việc hot phỏng của thế giới hay đủ tính chất văn chương nghệ thuật đọc đến đâu sướng ngây người đến đó. Tất nhiên mình chẳng bao giờ đủ trình, tài của mình chỉ còi cọc ở việc viết blog ca thán than thở về ~ sự vụ cá nhân bé như con kiến hay viết nhảm viết nhít về những gì diễn ra xung quanh thôi. Tóm lại thì đây chỉ đơn giản là 1 cái blog cá nhân vs vài niềm vui, nỗi buồn bé tí hin của 1 con người bé tí hin trên thế giới rộng lớn bao la này. Thật may mắn vì đc mọi người chú ý đến, quan tâm đến và dành lòng yêu mến cho…

Hôm nay Rệp sẽ biết điều mà ngậm mồm ca cẩm lại, để nghĩ ra vài câu chuyện kể mua vui cho mọi người. Cuộc sống dẫu là chẳng bao giờ bình yên, việc này chưa đi việc khác đã kéo đến, nhưng mà cứ phải tươi cười vui vẻ để tận hưởng ~ niềm hạnh phúc bé bé nhỏ nhoi.

Mình sẽ kể câu chuyện thứ 1, thực ra là câu chuyện đầu tiên kéo đến trong đầu mình. Hôm trc mình đi window-shopping như mọi khi, để update tình hình thời trang trong và ngoài nước ko lại ăn mặc lỗi mốt như bà già. Đang cầm 1 cái áo kiểu vintage lên ngắm nghía, kì thực thì bị thích mê cái màu áo và thấy nó hay hay. Đang mân mê thì có 2 con bé đi qua, xong 1 con mới bảo trời ơi, cái áo gì màu thấy như U60, rồi con kia mới đốp vào, ừ, vintage, vintage giờ lỗi thời rồi mày ạ. Mình nghe xong bị chột dạ, cụt hết cả hứng, bỏ đi và nghĩ mới có mấy tháng hết tiền ko đi shopping mà vintage lỗi mốt rồi sao. Đúng là đừng bao giờ chạy theo xu hướng thời trang vì biết có chạy cũng ko kịp!!! 10p sau quành lại thì thấy 2 con bé đó đang hí hửng ở quầy tính tiền, trên bàn quầy là cái áo vintage lúc nãy!!! Rồi, giang hồ quá hiểm ác phải ko các bạn??? hay là con Rệp quá ngu ngơ ngây thơ như bò đeo nơ??? Các bạn gái tỏ ra nguy hiểm quá tớ đỡ ứ đcccc =((

Câu chuyện thứ 2 muốn liên thiên là chuyện văn hóa xếp hàng, do mới liếc mắt qua cái tờ báo 2! Con em đang đọc. 1 hôm, hôm j cũng có nhớ đâu, mình đang đứng chờ đèn đỏ, thì có 1 bác nhìn tầm 40 trở lên chở theo 1 em chân dài mang đồ như họt gơn đi xe Lead đỏ chóe phía sau cứ chen lên trc. Xong cứ nhích từng bước hòng chen qua xe mình để lên chỗ trống tí hin trc đầu xe. Mình định bơ, nhưng kiểu chen thô bạo bất lịch sự quá nên mình mới phải mở mồm ra nói nhỏ nhẹ (mình thề là rất nhỏ nhẹ) là Bác ơi, sao bác ko xếp hàng mà lại chen lên trc thế ạ?!, chưa nói hết câu thì bà bác đã quắc mắt sắc lẻm sang mình rồi chửi: Liên quan gì đến màyyyy!!!. Ơ, đang chen lên trước mình mà ko liên quan đến mình thì liên quan đến ai =((, định mở mồm nói tiếp thì bé họt gơn phía sau đã trề môi Tránh ra!, ơ, còn tránh đi đâu đc nữa =(( đang đèn đỏ mà =((. 2 người này cũng trình độ khiếp quá mình đỡ ko đc, thế mới hiểu vì sao nói, việc xếp hàng 10 năm nữa ở Việt nam cũng sẽ ko khá khẩm hơn!!

Chuyện thứ 3 cũng chưa biết là chuyện gì, nhưng mà hqua mình đang phóng trên đường thì bị giáo viên dạy Pháp năm cấp 3 vẫy lại nói chuyện. Mình thề là số giáo viên nhớ mặt đặt tên mình rất ít vì học dốt lại lười chẳng có gì nổi bật, huống gì môn Pháp cái môn hình như mém mấy lần khống chế. Tất nhiên là chào cô rất tươi vs hi vọng cực nhỏ nhoi là cô nhớ tên mình. Thật bất ngờ vì ko ~ cô nhớ mà còn ngồi ôn lại chuyện cũ vs mình. Cô bảo là Tuyết Nga khi xưa học giỏi Pháp lắm nhỉ, phát âm chuẩn, khi nào cũng 8, 9 phẩy (nhầm qua Tuyết Nga nào rồiiiii???), xong mình mới mặt đơ ra cười cười (biết nói gìiiiii) rồi cô hỏi tiếp thế giờ đang học ở đâu, rồi có bạn trai chưa. Mình bẽn lẽn bảo chưa ạ, hihi. Cô mới liếc liếc Ôi, ngày xưa lớp em nghe nói 5,6 đứa nguyện chết vì em mà (trong khi lớp mình có mỗi 3 đứa con trai!!!). Chuyện buôn dưa lê bán dưa chuột của giáo viên cũng thật là khiếp đó mà. Cảm thấy cũng thật là khó đỡ quá nên mình xin phép cô về đi học, cô ko buông tha mà còn kể thêm vài scandals nghe đc trên trường về mình. Thề là nghe chuyện nào ảo tung chưởng chuyện nấy, giời ơi, ra trường rồi mới biết các thầy cô buôn chuyện về em khiếp quá, 1 lần lỡ ngu xoăn tóc thì bị nói đến mức phải đi duỗi thẳng tưng lại ngay, ở đâu ra 3 cái chuyện tình cảm mà mình là nhân vật phản diện đi làm ngta đau lòng nữa mới khiếp. Mình ác đến vậy à =(( mình thề là cấp 3 mình làm j yêu đương ai :((((((((((( ngày gì mà bắt đc 1 đống vịt béo từ cô giáo thế nàyyyy huhu òa òa :((

Chuyện thứ 4 sẽ quay lại chuyện thứ 1. Tức là cái hôm đi window-shopping và gặp các em gái khó đỡ. Hôm đó mình bị nẫng trên tay cái áo Vintage siêu hay nhưng mà mình đã mua lại đc cái áo pull hình Avirl Lavigne ko đẹp lắm nhưng mà cơ bản là cũng thích. Hihi. Dạo này toàn nghe Avril, mặc áo đỏ Avril, nghe nhạc nhảy nhảy cảm thấy đang thất tình tưởng chết cũng vui vẻ lên ngay!! Nhạc của Avril như kiểu thuốc gây nghiện hay thuốc gì đem lại sự phấn khích ý, nghe xong đố mà sầu đc. Mỗi tội nghe quá lâu thì thấy hơi đau đầu lại phải chuyển về Norah Jones để xoa dịu. Nói chung thì là mà Avril thích phết ý, bạn nào đang sầu đời buồn tình như tớ thì cứ nghe đi, volume lớn nhất xong nhảy nhảy theo, đảm bảo có tác dụng!!!

Nói 1 hồi ko ngừng nghỉ bắt đầu thấy mình liên tha liên thiên rồi đấy. Ko biết mọi người đã chán nghe mình nói chưa. Hôm nay là 1 ngày đặc biệt nên mình sẽ nói 1 chút về hnay trc khi im mồm vậy. Hnay là ngày gì nhỉ, a, ngày sn của anh Ròm iu quí!! Hihi. Sáng nay dạy xong thì đi mua quà vs cB, xong qua Thy ngồi ăn xinh nhật. Đc gặp những người mình yêu quí thật là thích lắm luôn, ngồi ăn uống, nói chuyện ko biết mệt, xuyên cả trưa xong chiều về dạy 2 ca nữa vẫn ko thấy mệt, bằng chứng là vẫn đang ngồi blog lảm nhảm chứ chưa chịu đi ngủ. Hôm nay oánh bài số mình son kinh khủng khiếp mình phải công nhận!!! Dù mọi ng cứ hay bảo đỏ bạc đen tình nhưng gì chứ câu đấy mình ko sợ, vì cái số mình lận đận lắm, chẳng bao giờ tình mình đẹp đẽ đc lâu đâu, cùng lắm phất lên hnay mới cười hí hửng xong đến mai đã chẳng ra cái hệ thống cống rãnh gì rồiiii. Nên là bạc ơi cứ đỏ đi, ko phải xoắn hihi

Nói đến chữ Tình thì nhớ đến Dz. Do sáng nay mới nói chuyện yêu đương vs Dz mà. Con Dz yêu của ta cứ yên tâm mà đặt trọn niềm tin ở bạn mày. Đúng là ta là 1 đứa nhạy cảm nhưng mà ko hề yếu đuối đâu. Lúc cần mạnh mẽ mày sẽ thấy ta ở đâu đấy. Lâu lâu chỉ là hơi dễ vỡ 1 tí thôi, nhưng đến lúc cần phải cứng thì cũng hạng kim cương đấy chứ chẳng phải chơi. Cảm ơn mày vì đã ở đấy nghe ~ tâm sự ko đầu ko cuối của ta, cho ta vài lời khuyên vào cái đầu ngu ngốc và ngây thơ này :D Nghe lời ta nhé Dz nhé, nếu mà thằng bạn trai mày nghĩ rất tốt bỏ đi, thì sẽ có thằng tốt hơn đến. nếu thằng tốt hơn đấy cũng bỏ đi, thì đó là lúc để thằng tốt nhất đến. Sao phải xoắn?

Đang nói đến đoạn cao trào thì cMun nhảy vào chat và nói về 1 việc làm mình đủ điên để sôi máu và ko nghĩ đc thêm gì để viết. Làm việc vs nhau mà đau tim vs mệt não thế thì làm làm quái gì nhỉ, các bạn trẻ.



Tôi. 18.


Tôi đã từng nghĩ vào năm tôi 16 tuổi là, có 2 thứ trên đời này tôi không bao giờ bỏ đc, đó là Người tôi yêu và Lòng tự trọng. Đến năm 18 tuổi, tôi còn hiểu thêm ra, nếu mà tôi không bỏ Lòng tự trọng thì nó cũng sẽ ko bao giờ bỏ tôi, còn Người tôi yêu, thì ko hẳn là thế.



5 thg 4, 2011

Buồn như trấu cắn



Nhiều người không biết vì sao ko dưng mình bỏ đi xoăn tóc. Tóc xoăn xong nhìn ngộ và khác không thể tả, cứ sợ bị chê. Nhưng mà may sao, đc khen xinh nhiều hơn chê xấu vs cả 1 vài người cứ vào bảo thích tóc cũ hơn. Thôi kệ, các bạn nên biết 1 điều là, khi 1 cô gái muốn làm mới đầu tóc, tức là cô ấy đang muốn có 1 sự thay đổi lớn về bản thân, ko chỉ ở vẻ bề ngoài mà quan trọng hơn, là ở nhận thức và những điều bên trong tâm hồn

Xoăn tóc xong thì thấy đời thẳng hơn 1 tí, thấy bản thân mới mẻ và muốn yêu đương hơn. Anh Hoàng cũng bảo 1 câu đại loại là khi ngta thấy nhàm chán thì ngta sẽ làm 1 cái gì đó để thay đổi ngta, và đó là việc của họ, ko việc gì phải khen chê. Anh Hoàng ơi, tuy ko nói ra, nhưng mà em thấy anh hay có ~ câu nói hay ho lắm ý. Em cũng thích cái kiểu sống ko đánh giá ai và cũng chẳng sợ ai đánh giá của anh. Đời mà, sao làm dâu trăm họ đc, tốt hơn hết cứ sống là mình và sống theo cách mình mong muốn.

Hôm qua đúng là 1 ngày tồi tệ của mình. Khi mà stressed thì mình chỉ muốn tìm đến ng thân, bạn bè, ~ ng yêu đương...để lăn ra kể lể, kêu ca, than thở. 1 tính cách ko tốt nhưng mà biết sao, tính mình vậy, càng ít nói chuyện vs ng lạ bao nhiêu thì càng thích múa mồm vs ng thân bấy nhiêu mà. Vậy mà hqua chẳng tìm ra ai để kêu, lại còn bị 1 số ng xếp vào Top yêu đương của cuộc sống ném thêm cho 1 cơ số quả buồn và thất vọng vào mặt. Vì thế đã buồn còn buồn hơn và bắt đầu cảm thấy đời là 1 đống rối nhùi gỡ hoài cũng ko ra, khi mà bản thân còn đang rối tinh hơn thế.

Thêm 1 tính cách xấu nữa của mình (càng nói càng thấy bản thân có quá nhiều tính xấu) là stressed thì sẽ muốn ngồi 1 mình tự kỉ, ko gặp gỡ giao lưu, không công việc học tập. Đã nói trc như thế nên khi mình giơ khuôn mặt dài như cái bơm và ánh mắt kiểu leave-me-alone thì ~ ng ko liên quan tốt nhất là nên tránh xa và đừng gây thêm sự. Tối qua đang buồn như bị trấu cắn thì có vài anh/chị/bạn cứ vào đòi nói chuyện trong khi stt đã giăng rất rõ là đang stressed, cứ hỏi này nọ rồi nói linh tinh. Lại còn 1 em nhỏ bé thua 2t mà ghê gớm kinh khủng lên Fb nói chuyện kiểu dìm hàng, thế là xông vào dạy đời cho em luôn. Em ơi, chị bảo em văn hóa lùn thì em cũng đừng có lấy đó làm bực mình nhé. Còn nhỏ mà sao cư xử vs ng lớn ko biết lễ độ gì vậy em?? Dù j chị vs chị P cũng hơn em 2 tuổi mà em nói chuyện cứ như ngang hàng phải lứa vs em ấy nhỉ, đã thế tung chảo câu nào là ảo ảnh câu đó luôn. Em nói chuyện kiểu ớt hiểm thế vs chị thì đừng bảo sao chị cũng phải cho em cắn mấy câu tẩm wasabi ăn ko đc thì khóc thét như thế nhé. Còn nhỏ mà ko biết lễ độ thì lớn lên dễ thành hạng mất dạy, vô học lắm em à. Ko biết cao vs xinh bao nhiêu nhưng mà tốt nhất là về đo lại tầm cao văn hóa của em và mua gương về tự soi đi em nhé!


Đang cảm thấy rất mệt mỏi cả về tay chân lẫn tinh thần, chỉ muốn ôm Spongebob lăn ra ngủ. Sáng nay check hộp thư trong điện thoại (xin lỗi tất cả ~ ai hqua sms cho em vì em chưa đọc, có khi đọc rồi em cũng ko buồn rep) thì thấy 1 tin nhắn xinh tươi là mai lên LNH họp Đoàn yeu tu gì đó (ý chị là ưu tú??). Thôi dịch ko ra từ yeu tu nhưng mà cứ biết tí nữa 10h có mặt là đc, còn ngta làm gì thì kệ ngta đi, chả quan tâm, dù sao thì mình cũng đang yeu tu mà (ý mình là ưu tư). Haha.

Mình cũng xin lỗi trc ~ ai là bạn thân kiểu tri kỉ và bạn trai (chưa có, nhưng em đã bảo xin lỗi trước mà hihi) là khi mình buồn bực như bị trấu cắn thì các bạn cứ chuẩn bị tinh thần bị lôi ra để nghe 1 rổ kêu ca gào khóc dở hơi của mình đi, và ko chừng bị mình giận cá chém thớt nữa. Nói mới thấy tội nghiệp Nhật chắc đêm qua lùng bùng lỗ tai, ko biết hnay màng nhĩ đã hoạt động lại bình thường chưa?? Mình biết mình là Rệp con dở hơi xấu tính nhưng mà các bạn yêu con Rệp mà, phải ko? Vì mình sẽ ỉ i là đc các bạn yêu nên mình mới hay lăn ra làm màu vs các bạn thôi, chứ gặp ng ngoài thì mình sẽ cười ruồi và bảo *Ko sao đâu/Em có bị gì đâu*...bla...bla...Nói tình cảm tội nghiệp như thế thì các bạn có sẵn lòng bỏ qua tật kêu ca xấu xí của con Rệp mà vẫn ngồi đó chịu trận lắng nghe Rệp dở hơi kêu gào đủ chuyện từ bé đến lớn mà vẫn thương con Rệp không??

Haiz. Khi 1 chuyện ko tốt trượt băng chuyền rơi bụp xuống đầu thì biết ngay nó sẽ ko đi chơi 1 mình mà rủ nguyên 1 lô 1 lốc các bạn của nó. Hqua có 1 người chê mình là nấm lùn, nhiều khi mình bị lùn ko chỉ vì cái balo lúc nào cũng nặng như bao tạ mà vì có đủ thứ chuyện có sức nặng rơi trúng đầu quá. Mình là đứa cực dễ bị stressed (vì mình exactly là 1 over-thinker nên chuyện dễ dàng stress là điều dĩ nhiên), nhưng có điều sẽ qua nhanh. Ko biết bây giờ thì khi nào sẽ stress xong, nhưng mà sáng nay ngủ dậy mặt vẫn dấm dẳng nhìn cứ như Chaien đi tìm Nobita để đấm nhưng mà tìm mãi ko ra.

Haizzz. Thở dài thêm phát thiệt là dài nữa rồi gấp lap, thay đồ đi họp Đoàn yeutu gì đó. Đến là khổ!!!

Blog cứ chuẩn bị thêm 1 vài entry nữa mang tính chất chán đời chán người kêu ca suốt ngày của con Rệp. Tuy chiều nay có thể đc gặp cB và tối có thể đc trà sữa vs cBo (2 con người yêu đương của mình) nhưng mà mình dự đoán là hnay sẽ có thêm vài chuyện xấu xí nực cười.




Muốn có người hát cho nghe bài *Cho nhau 1 nụ cười*.

Hát cho em nghe đi Anh,...Dù sao thì đêm sẽ tắt, nắng mai lại trở về. Người yêu ơi, xin em hãy cười...